Chào mừng bạn đến với Trang thông tin điện tử của Hội Hữu nghị Việt Nam - Rumani * Bine ati venit la Website al Asociatiei de Prietenie Vietnam - România * Welcome to Website of Friendship Association Vietnam - Romania

NGÀY ẤY… NHƯ CHỈ MỚI HÔM QUA

  21/08/2018

Như định mệnh và mối lương duyên trong cuộc đời, chuyến tàu vạn dặm của tháng Tám mùa thu cách đây 45 năm đã đưa 82 người con ưu tú đất Việt – những chàng trai cô gái tuổi mười tám đôi mươi rời mái trường Đại học Ngoại ngữ (tiền thân của Đại học Hà Nội) thân yêu để đặt chân lên miền đất tuyết trắng mênh mông, mê hoặc lòng người – xứ sở đất nước Rumani nên thơ và tươi đẹp. Và cũng chính từ chuyến tàu vạn dặm đó đã trở thành chất keo son sắt kết dính tuổi trẻ, thời hoa niên đầy mơ mộng của những người con đất Việt trên đất nước Rumani và đưa họ về lại với nhau, sống lại giây phút buổi đầu sau gần nửa thế kỷ với những buồn vui của bộn bề nhân thế.

Buổi sáng tháng Tám mùa thu năm 2018 của Hà Nội nắng vàng nhẹ, mơn man trên những tán cây cổ thụ của Trường Đại học Hà Nội (xưa là Đại học Ngoại ngữ) như vẫy chào ngày trở lại của những chàng trai cô gái năm xưa. Trên những khuôn mặt của các cựu sinh viên đã in đậm dấu ấn thời gian với mái tóc điểm sương, những nếp nhăn hằn trên da thịt nhưng nụ cười và ánh mắt háo hức, đón chờ ngày được gặp lại nhau của họ dường như vẫn trong trẻo và tinh khôi như hơn 40 năm về trước. Những nẻo đường từ cổng trường Đại học Hà Nội dẫn vào hội trường gặp mặt dường như xôn xao hơn, rạo rực hơn bởi những bước chân cứ hối hả, gối vào nhau với tâm thế nguyên sơ trở về buổi đầu của mùa thu năm ấy. Gặp lại nhau ở cái tuổi tóc bạc hoa râm với những điều quên quên nhớ nhớ, họ ghì chặt vào lòng nhau, nụ cười rưng rưng xúc động, nghẹn ngào không thốt nên lời. Cả hội trường gặp mặt dường như nghẹn lại bởi tiếng thơ nhắc nhớ “Trở lại ngày xanh” của nhà thơ Thu Phong – một cựu sinh viên trên chuyến tàu vạn dặm mùa thu năm 1973:

“Nhớ thuở giường nan chung cả lược gương

Lớp học xưa bốn bề gió lộng

Mang theo cả hương đồng chín mọng

Vào trong từng con chữ đầu tiên…”

Và rồi, như mối lương duyên của tạo hóa, họ đã cùng nhau nếm trải những kỷ niệm của thời hoa niên thơ mộng, những men say đầu đời, bối rối và tinh khôi trên đất nước Rumani yêu dấu, tự bao giờ đã trở thành máu, thành thơ và thành một phần không thể thiếu của tâm hồn:

“Bài học đầu tiên, bài học thứ hai…

Mùa hè đầu tiên, mùa hè tiếp nối

Mùa thu dịu dàng, mùa thu bối rối

Tuyết trắng lạnh lùng, tuyết trắng yêu thương”

Không thể “tắt nắng đi”, “buộc gió lại” để níu kéo cỗ xe thời gian bất tận, khoảng thời gian 45 năm đủ dài và rộng để “thử lửa” tâm hồn, là minh chứng mãnh liệt và bất diệt cho những ký ức về ngày hôm qua vẫn trỗi dậy sống động trong ngày hôm nay. Trong ký ức, trong trái tim của những chàng trai cô gái năm xưa nay đã trở thành các bậc cao niên, thành ông, thành bà vẫn còn vẹn nguyên, tinh khôi và son sắt những kỷ niệm của 45 năm về trước. Tay trong tay, giữa những cái ôm nghẹn ngào xúc động… cũng là thời khắc để trời đất, không gian giao hòa, mở ra suối nguồn của những thước phim quay chậm về thời hoa niêm sôi nổi, mộng mơ khi họ cùng nhau lật giở từng trang buồn vui kỷ niệm trên đất nước Việt Nam anh hùng, gian khó cũng như trên xứ sở Rumani tươi đẹp, nên thơ. Những giai điệu tiếng Rumani thân thương, gắn bó máu thịt một thời “Gaudemus Igitur”; “Pe lângă plopii fără sot”; “Nu mai cu tine” xen lẫn những ca khúc Nga - Việt đầy hào hùng của một thời tuổi trẻ như: “Thời thanh niên sôi nổi”, “Mùa xuân đầu tiên” được cất lên mộc mạc nhưng với tất cả sự rung cảm mãnh liệt của tâm hồn. Những ký ức về thời hoa đỏ dội về, sống dậy qua lớp bụi thời gian 45 năm dường như nén chặt lại và bùng lên trong từng tiết tấu, từng giai điệu qua lời các bài hát. Thời gian như ngừng trôi, không gian như tĩnh lại để nhường chỗ cho những ký ức và kỷ niệm trào dâng. Trong những thời khắc thiêng liêng và xúc động ấy, họ dành những phút giây kính cẩn, nghiêng mình nhớ về thầy cô giáo và những người bạn năm xưa nay đã không còn nữa - vẫn là một phần của ký ức, một phần của linh hồn gặp gỡ ngày hôm nay và tất cả, chỉ như mới hôm qua. Và có lẽ những kỷ niệm của ngày hôm qua, những thời khắc gặp lại ngày hôm nay cũng sẽ được nuôi dưỡng, tiếp nối, lắng đọng và trường tồn trong tâm hồn của những người ở lại trên chuyến tàu vạn dặm từ quá khứ tới hôm nay và mai sau.

 Bích Thảo

 

Tin tức mới

Danh sách Tag
Lượt truy cập
  • 17
  • 3077
  • 22,481,738