Chào mừng bạn đến với Trang thông tin điện tử của Hội Hữu nghị Việt Nam - Rumani * Bine ati venit la Website al Asociatiei de Prietenie Vietnam - România * Welcome to Website of Friendship Association Vietnam - Romania

TÂM TÌNH CỦA HÀNG BẠCH DƯƠNG

  22/10/2016

                       Tặng B.

Khi em đến hàng bạch dương mới trồng

Trải qua bốn mùa đông giờ bạch dương đã lớn

Dù đêm tối thức khuya hay bình minh dậy sớm

Lá cứ hát rì rầm gợi em nhớ tới anh.

 

Khi xuân về cây khoác áo màu xanh,

Tuyết phủ đầy cành cây mang màu trắng,

Vì yêu đời nên cây luôn đứng thẳng.

Trải tháng năm cay đắng ngọt bùi!

 

Bạch dương nhớ ai mà sao cứ ngậm ngùi

Hòa khúc nhạc lâm ly gửi gắm vào muôn thuở?

Em thương anh những đêm ngày trăn trở,

Trăng gợi nhớ nối nhớ nhà, lá gợi nhớ nỗi nhớ nhau.

 

Cả mùa đông dài bầy chim đi đâu?

Sáng nay kéo về véo von gọi nắng!

Cơn gió trở mình đưa vầng mây trắng

Như chiếc khăn voan thắt giữa lưng trời.

 

Em bâng khuâng nhớ nhất lúc anh cười,

Ánh mắt và làn môi-tuổi xuân là ở đấy!

Buổi đầu gặp nhau nên em chẳng thấy

Sự tình cờ ước hẹn một chữ yêu.

 

Hàng bạch dương lớn thêm bao nhiêu

Bầy chim sớm chiều chuyền cành to, cành nhỏ

Anh về quê trong những ngày khói lửa

Màu xanh bạch dương anh mặc để lên đường.

 

Đôi chân đi khắp các chiến trường

Anh có gặp lại bạch dương không nhỉ?

Kỷ niệm xưa em luôn giữ kỹ,

Tự trong tim, mái tóc, làn da!

 

Cũng có nhiều người ở gần ở xa

Họ cứ lân la làm em khó xử.

Em không nói ra nhưng em rất nhớ

Cái dịu hiền nóng bỏng của đôi môi !

 

Em yêu anh mà không nói với ai

Cả bạn gái, bạn trai cùng phòng và cùng tổ.

Chỉ có hàng bạch dương là biết rõ

Từ buổi ban đầu cho tới hôm nay.

 

Mỗi lần nhận thư em lại trốn ra đây

Dưới bóng bạch dương cây hát còn em đọc.

Nghĩ thương anh những tháng ngày khó nhọc

Nhớ bạch dương yêu gió núi mưa rừng.

 

Anh tốt nghiệp là kỹ sư cầu đường

Vào công binh ra chiến trường đánh giặc.

Bao chiếc cầu mà anh đã bắc

Có một chiếc dài anh bảo: Để cho em…

 

Là chiếc cầu nối giữa hai trái tim

Chiếc cầu của niềm tin nỗi nhớ.

Đôi bàn tay anh, đôi bàn tay thợ

Bom đạn quanh vẫn sẻ núi, bắc cầu…

 

Quê hương mình giải phóng đã lâu.

Em rất mong thư sao anh không viết?

Hết mùa thu lại qua mùa tuyết

Đã bao đêm em thao thức đợi hoài!

 

Đến hôm nay bạch dương đang đâm chồi
Vẫn trẻ trung như những người tri kỷ.

Em nhận được lá thư từ đơn vị

Của những người chiến sỹ viết cho em:

 

…“ Trước hôm Sài Gòn giải phóng một đêm

Cầu vừa bắc thêm thì anh ngã xuống!

Sinh ra từ sông Hồng , sông Đuống,

Anh trở về với Trà Khúc, Đồng Nai…
 

…”Anh bắc cầu cho thành phố tương lai

Cống hiến sức trai hy sinh tuổi trẻ…”

Thư viết dài nhưng mắt em nhòa lệ,

Em cứ thế này có đọc được nữa đâu!

 

Em lại ra nơi ta đã hẹn nhau

Nghe tiếng chim kê cành to cành nhỏ.

Chiếc áo của anh em đang đan dở,

Em cất đi như thương nhớ của riêng mình!

 

Bạch dương ơi sao cây đứng lặng thinh

Cho chồi mới kém xanh, cho chim buồn không hót?

Gió hãy xua đi nỗi lòng man mác

Cho tình cây quyện với hương đồng!

 

… Khi em đến hàng bạch dương mới trồng,

Trải qua bốn mùa đông giờ bạch dương đã lớn.

Dù đêm tối thức khuya hay bình minh dậy sớm

Gió cứ hát rì rầm gợi em nhớ tới anh!

 

… Như những anh hùng canh giữ mầm xanh!

 

Timisoara, Đông Xuân 1975-1976

Nguyễn Tiến Hóa, 

CSV ĐHBK Timisoara , Khóa 1970-1976

 

Tin tức mới

Danh sách Tag
Lượt truy cập
  • 6
  • 1462
  • 22,065,579