Chào mừng bạn đến với Trang thông tin điện tử của Hội Hữu nghị Việt Nam - Rumani * Bine ati venit la Website al Asociatiei de Prietenie Vietnam - România * Welcome to Website of Friendship Association Vietnam - Romania

NHỮNG NGƯỜI BẠN RUMANI THÂN THIẾT (COLEGII ROMANI APROPIATI.)

  18/08/2017

Hai tuần qua ở Rumani chúng tôi được sống trong tình cảm trìu mến thân thương của người dân Rumani và bạn bè cùng học khi xưa . Từ lúc đặt chân đến IASI Dan và Gicu đã ra sân bay IASI đón chúng tôi cùng với hoa và quả . Giữa trưa trời nắng gắt như ở VN nhưng nụ cười và những cái ôm thân thiết của các bạn làm chúng tôi quên đi cái mệt mỏi sau một chặng đường dài. Dan ở Ploiesti đã phải đến IASI từ ngày hôm trước để đi đón chúng tôi. Bạn gọi taxi giúp chúng tôi về khách san , xắp xếp hành lý và đi ăn tối .

Hai ngày sau Dan luôn cùng cả nhóm chúng tôi đi chơi khắp nơi trong thành phố IASI , chăm lo cho cả nhóm đi mua đồ và không để ai bị lạc dù chúng tôi đã từng là " thổ dân " của IASI trước đây.

Ngày 7-8 là ngày chúng tôi chính thức gặp gỡ nhà trường. Hôm đó Paiu Iordan ( Dan) và Tudor Nestor ( bạn cùng tổ , cùng phòng với anh Việt ) cũng có mặt cùng với chúng tôi , họ cũng là các CSV đến thăm lại trường như chúng tôi .
Sau ngày 7 - 8 , đoàn chúng tôi chia làm 2 nhóm - 5 bạn khóa 4 đi du lịch các nơi khác ở Rumani, còn vợ chồng tôi tiếp tục ở lại IASI .

Suốt cả chặng đường dài nhóm 5 bạn nữ đẫ được Dan đi cùng . Dan là một người đàn ông thực thụ, anh giúp các bạn xách hành lý , lo chỗ ăn ở xe cộ ở các điểm du lịch.
Còn hai vợ chồng tôi ở lại IASI - lúc này mới đủ thời gian để từ từ đi tìm lại kỷ niệm ở những chốn xưa : corpurile A,B,F , complexele studentesc Codrescu, 1 Mai, 30 Dêcmbrie , parcul Copou , Palatul Culturii , Piata Unirii và các đường phố thân quen thời SV ... .Đi nơi nào cũng cảm thấy báng khuâng với cảm giác thanh bình ấm áp tình người

Trong ngày thứ 2 đến IASI , Valeriu Ionescu ( bạn cùng khoa Điên với anh Việt ) đã phóng ô tô từ Birlad cách IASI 120km đến KS thăm vc chúng tôi . Anh Việt và Valeriu ôm nhau xúc động, Valeriu trìu mến hôn tay tôi , tặng chúng tôi sôcla và rượi vang Moldova rồi đưa chúng tôi đến một nhà hàng nổi tiếng ở IASI :" Bolta Rece" nơi mà trước đây Ion Creanga, Mihai Eminescu cùng nhiều nhà văn , nhà thơ nổi tiếng của Rumani thường lui tới đây. Hàn huyên rất lâu mới kết thúc bữa ăn với bia và các món ăn Moldova, Valeriu gọi cho tôi 1 cốc kem Moldova thật là ngon. Chiều muộn Valeriu đưa chúng tôi về KS rồi lại phóng xe về nhà ở Birlad. Những ngày tiếp theo ở IASI Tudor Nesto giúp chúng tôi chuyển chỗ ở từ KS về khu Tudor Vladimirescu , lo cho chúng tôi đến những việc nhỏ nhật. Ngày ra tàu về Buc bạn đưa chúng tôi ra tàu, đơi tàu, đưa hành lý lên toa, xếp lên giá , ngồi trên tàu cùng chúng tôi cho đến khi.tauf chay. Nhìn người bạn thán đứng lại trên sân ga mà tôi ứa nước mắt vì xúc động trước tình cảmncuar bạn. Khi tàu chay đến ga Birlad Valeriu Ionescu đã đợi sẵn ở đó để chào chia tay chúng tôi và tặng quà cho chúng tôi theo truyền thống của Rumani. Bạn thật là chu đáo ân cần.

Tàu đến ga Bucuresti , Daniela Paiu ( vợ cuả.Dan ) đã đợi sẵn , ôm hôn chúng tôi, giúp chúng tôi đưa hành lý xuống tàu, goi taxi đưa chúng tôi về căn hộ của gia đình ở Buc . Vợ chồng bạn sống ở Ploiesti nhưng về Buc chỉ để giúp chúng tôi trong thời gian chúng tôi ở Buc . Vợ chồng Dan- Daniela là những người bạn tốt hiếm có, lúc này họ lại chia đôi. Dan vẫn đi theo nhóm 5 bạn ở KS còn Daniela thì lo chăm sóc vc tôi.

Chúng tôi được giành căn phòng to và đẹp nhất của căn hộ. Hàng ngày Daniela.lo.cho vc tôi 3 bữa ăn sáng , trưa , tối. Không cho chúng tôi làm bất cứ việc gì dù nhỏ nhất. Daniela luôn nói :"các bạn không được làm, vì các bạn là khách". Daniela đưa chúng tôi đi thăm nhiều nơi ở thành phố Bucuresti , đi mua đồ...luoon ôm tôi vào lòng và nói :"rồi đây khi các bạn về VN tôi sẽ rất nhớ và sẽ cảm thấy thiếu các bạn, các bạn là những người tuyệt vời..." làm tôi chỉ biết trào nước mắt mà không nói được gì.

Đến Buc được 1 ngày thì Ovidiu Apostol ( người bạn khác cùng tổ cùng phòng của anh Việt ) đến căn hộ đón chúng tôi , đưa chúng tôi và Daniela đi thăm tòa nhà quốc hội và công viên Herastrau rồi cùng ăn tối ở một nhà hàng trong công viên. Anh Việt và Ovidiu nhắc lại những kỷ niệm xưa , tên của tất cả các bạn cùng lớp , những câu chuyện vui của họ thời ấy. Nhìn họ ríu rít nói chuyện, trêu chọc nhau tôi và Daniela nhìn nhau cười và bảo nhau :" họ thật là hạnh phúc " .

Ở Buc Dan cũng vất vả chăm lo cho 5 fete ( như Dan thường gọi ) . Cả ngày Dan đi cùng họ khắp nơi. Dan ra khỏi nhà từ sáng sớm đến tối muộn mới về. Anh ấy rất hiền, cười nhiều hơn nói. Chúng tôi thường trêu Dan là có cùng 1 lúc 5 " gazice" làm anh chàng cười vui vẻ .

Thời gian trôi thật nhanh. Hai tuần qua đi. Chúng tôi phải ra sân bay về VN. Dan gọi taxi.cho 5 "fete", còn Daniela gọi cho chúng tôi 1 chiếc uber. Xe chạy được một lúc Dạn gọi điện báo cho a Việt biết là Daniela đã trả tiền xe bằng thẻ rôi . 
Sáng nay về đến HN , ngồi trong nhà nhớ về những người bạn thân thiết ở Rumani , những người đã giành cho chúng tôi sự giúp đỡ quí giá và tình cảm chân thành tôi lại muốn khóc và muốn được trở lại nơi thân yêu đó với những người bạn - những người.anh chị em của mình.

Tháng 8/2017

Lưu Cẩm Bình

 

COLEGII ROMANI APROPIATI.

In cele 2 saptamini precedente in Romania,noi am trait intr-un sentiment afectuos si drag al locuitorilor romani si al colegilor romani de universitate.

In momentul cind noi ajungeam la aerportul Iasi,Dan si Gicu ne intimpinau cu flori si fructe.Era in amiaza, ,vremea calda ca in Viet Nam. Dar surisurile si imbratisarile lor ne faceau ca noi sa uitam oboseala dupa un lung drum.Dan locuieste in Ploiesti,si a venit la Iasi cu o zi inainte pentru a ne intimpina. Dan a chemat taxi, mergea cu noi la hotel, ne ajuta sa aranjam bagajele in camere si lua masa de seara impreuna cu noi la hotel.

In 2 zile in urma, DAN mergea totdeauna cu noi in plimbare in orasul Iasi si avea mare grija de noi, astfel ca nici unul dintre noi sa nu se rataceasca, desi noi toti eram aborigeni ieseani in trecut.

In ziua de 7 august( in care noi aveam intilnirea oficiala cu conducerea Universitatii), Dan si Tudor Nestor( coleg de grupa si de cmera al lui Viet la facultate) erau impreuna cu noi la intilnire.

Dupa ziua de 7 august, grupa noastra se impartea in 2 parti. Cinci colege ale cursului 4 mergeau in vizita in diferite orase in Romania. Iar eu si sotul meu ramineam la Iasi.

In tot parcursul drumului lung de excưrsie,5 colege din grupa erau totdeauna impreuna cu Dan. Dan era un adevarat barbat. El ajuta colegele noastre in ducerea bagajelor, in cautarea locuintei si a masinilor in diferite locuri de excursie.

Raminind in Iasi, noi doi aveam atunci timpul necesar pentru a cauta din nou amintirile noastre vechi frumoase in multe locuri cunoscute: corpurile A,B,F,complexele studentesti Codrescu,1 Mai, 30-Decembrie,parcul Copou, Gradina Botanica,Palatul Culturii, Piata Unirii, strazile cunoscute ale noastre in timpul de studentie... .Oriunde noi vineam, noi simteam emotinati cu senzatia linistita si calduroasa de umanitate

Dupa o zi de ajungerea noastra la Iasi, Valeriu Ionescu(un alt coleg de facultate al lui Viet) a venit cu masina de la Birlad, unde locuieste el, la 120 km departe de Iasi. Venind la noi in vizita la hotel Valeriu Ionescu imbratisa pe Viet in emotionare,si el imi saruta mina cu gentilete,oferindu-ne ciocolata si vinul romanesc. Apoi, ne invita sa mergem la cunoscutul restaurant in Iasi: Bolta Rece, unde Ion Creanga, M. Eminescu si alti mari scrisori si poeti romani au venit mereu in trecut. Noi ne vorbeam si ne bucuram bere si mincaruri moldovenesti intr-un spatiu linistit si foarte interesant.Dupa ce ne a duce inapoi la hotel, el se intorcea acasa la Birlad.

In zilele urmatoare in Iasi, Tudor Nestor ne ajuta sa mutam de la hotel la caminul studentesc Tudor Vladimirescu. El avea grija de noi si in cele mai mici lucruri in timpul noi eram acolo. In ziua de plecare la gara de tren spre Bucuresti, el vinea si mergea cu noi la gara. Ne ajuta sa duca bagajele, sa le aranje pe vagon,si sta de vorba cu noi pina in momentul plecarii trenului. Cind vedeam pe colegul nostru apropiat raminind pe peronul garii, noi am parasit Iasul cu lacrimi in ochi.

In momentul, cind trenul ajungea la Birlad, Valeriu Ionescu ne a asteptat pentru ne a saluta, oferindu-ne cadourile, dupa traditia nationala a Romaniei. Colegul nostru era foarte amabil si constiincios.

Cind noi ajungeam in gara Bucuresti, Daniela Paiu( sotia lui Dan) ne a asteptat deja pe peronul garii, imbratisindu-ne, sarutindu-ne, si luind taxi sa ne duca la apartamentul ei in Bucuresti. Daniela si Dan locuiesc in Ploiesti si au venit la Bucuresti numai pentru ne a ajuta in timpul nostru in Bucuresti. Ei sint niste colegi minunati si rari ai nostri. In acele zile ei se imparteau temporar din nou pentru a ingriji de noi.

Dan mergea in continuare cu cele 5 colege. Iar Daniela avea grija de noi doi. Noi locuiam in cea mai mare si cea mai buna camera a apartamentului. In fiecare zi Daniela ne pregatea micul dejun, dejun si cina si spala vasele dupa servirea. Ea nu ne aproba niciodata sa facem nici un lucru. Ea deseori spunea :" nu puneti mina, pentru ca voi sinteti musafiri ." Daniela ne ducea sa vizitam multe locuri interesante in Bucuresti, sa cumparam obiectele necesare.Ea ma imbratisa mereu si spunea :" cind veti pleca in Viet Nam imi va fi dor mult de voi si voi avea o simtire de lípa de voi , voi sinteti niste minunati colegi." Acesta ma facea ca nu puteam vorbi si izbucneam in lacrimi .
In ziua adoua in Bucuresti, Ovidiu Apostol( alt coleg de facultate al lui Viet) a venit la apartament si ne ducea pe noua si pe Daniela in plimbare la Parlamentul, Parcul Harastrau si noi am luat masa de cina intr-un restaurant alaturi de parcul Harestrau. Ovidiu si Viet repetau multe amintiri, amindoi memorizau numele multor colegi din grupa lor de facultate. Ei vorbeau despre povestirile lor umore in timpul de studiu. In timp ce-i vedeam vorbind in veselie, eu si Daniela ne uitam, rideam si spuneam unui altuia :" Ei sint foarte fericiti". 

In Bucuresti si Dan era greu in grijja de 5 fete(asa cum Dan le chema). Dan mergea cu ele peste tot. El pleca din casa de dimineata devreme pina seara tirziu. El era foarte blind, vorbea putin si ridea mult. Noi spuneam in gluma mereu ca:" Dan are 5 gazice in acelasi timp"". Si el ridea vesel.

Doua saptamini s -au trecut repede. Noi trebuia sa mergem la aerport, plecind in Viet Nam. Dan chema taxi fetelor, iar Daniela chema una de Uber pentru noi. Dupa ce masina noastra pleca un timp, Dan m- a sunat mi-a anuntat ca aplatit cu cardul lui pentru noi.

Azi, in casa mea in Ha Noi,aducindu-ma aminte de colegii mei romani,cei care ne au oferit ajutorul pretios si sentimentul sincer eu vreau sa pling, si eu doresc sa revin incaodata in acel apropiat loc cu colegii mei- frati si surori ale mele.

LCB

 

Tin tức mới

Danh sách Tag
Lượt truy cập
  • 16
  • 4530
  • 22,050,504