Đăng nhập
DẦU KHÍ VÀ TÔI - P4: VỀ HÀ NỘI
4. VỀ HÀ NỘI
. Tôi và anh Đỗ Quang Toàn cũng có chung quyết định điều động về Tổng cục Dầu mỏ và Khí đốt (TCDK) từ tháng 1/1977, nhưng có lẽ do cả 2 anh em nặng vía nên Quyết định kia bị hoãn lại. Phải tới tháng 5/1977, tôi mới chính thức được điều động cùng với Đào Quang An và Trần Khắc Tân về Vụ Kỹ Thuật, TCDK, 48 Nguyễn Thái Học làm việc. Còn anh Toàn phải gần 3 năm sau Quyết định mới được thực thi. Sau này khi đã lên chức Chánh Văn phòng, rồi Vụ trưởng Vụ Hợp tác Quốc tế TCDK, rồi Vụ trưởng Vụ Dầu Khí VPCP, anh vẫn nhớ mãi chuyện xưa và cười tít: “Cứ nói Toàn là phải nhắc đến Thắng rồi”.
TỔNG CỤC DẦU MỎ VÀ KHÍ ĐỐT (Vietnam Oil and Gas General Departments) là cái tên đầy đủ ban đầu của mình. Phải vài năm sau khi quen dần, nó mới được đổi tên và thay con dấu thành Tổng cục Dầu Khí. Hồi đầu mọi người ngại gọi cái chữ KHÍ lắm. Khí? Nhỡ lầm sang khí…hư thì sao? Hóa ra cái gì gọi mãi cũng quen. Tôi làm việc ở tầng 2, cùng tầng với Tổng cục trưởng Nguyễn Văn Biên. Ông nguyên là Tổng cục phó Tổng Cục Hóa Chất (TCHC). Một con người thông minh, sắc sảo và dễ mến. Lần gặp ông đầu tiên đã để lại trong lòng tôi một ấn tượng tốt.. Ông quý trọng lớp trẻ, nhất là đội ngũ trẻ tâm huyết và được đào tạo bài bản. Còn hai Tổng cục phó nữa là Lê Văn Cự và Phan Tử Quang. Anh Cự nguyên là Vụ trưởng vụ Kỹ thuật của TCĐC, tốt nghiệp kỹ sư địa chất tại L’Êcole de Mine, C.H. Pháp. Một con người hoạt khẩu và ít khi chịu ngồi yên một chỗ. Đại tá Phan Tử Quang nguyên Cục trưởng Cục Xăng Dầu, Bộ Quốc Phòng lại là một típ người khác. Ông tỏ ra ồ ề, dễ dãi nhưng dám quyết. Những người lãnh đạo cao nhất đầu tiên của Ngành và ekip làm việc Lê Quốc Tuân, Hồ Tế, Đặng Đình Cần, Trần Ngôn Hoạt, Phan Minh Bích, Nguyễn Giao, Nguyễn Quang Hạp, Nguyễn Đông Hải, Dương Quang Thành, Nguyễn Ngọc Liên…đã làm thành một dàn quản lý thuở ban đầu như thế. Lê Văn Hùng làm thư ký cho TCT Nguyễn Văn Biên, thằng bạn cùng lớp Nguyễn Quang Bô của tôi giờ làm thư ký cho TCP Phan Tử Quang, Nguyễn Hữu Lợi về sau cũng làm thư ký cho Bộ trưởng Đinh Đức Thiện. Duy chỉ có mỗi anh Cự chẳng cần ai ngoài “chị Nga” của anh cả.
Tổ chức của TCDK ban đầu khá gọn nhẹ gồm: Văn Phòng, Vụ Kế hoạch-Kỹ thuật, Vụ Kinh tế - Đối Ngoại, Vụ Tài Chính Kế toán, Vụ TCCB và Cục Xây dựng Cơ Bản. Lê Quốc Tuân là Chánh Văn phòng nhưng chưa bao giờ ông lo công việc Văn Phòng cả mà phó thác hoàn toàn cho Phó Văn Phòng Nguyễn Ngọc Liên lo liệu . Ông mải mê mảng Kinh tế- Đối Ngoại cùng anh Đông Hải. Cả anh Đào Duy Chữ, Trưởng phòng Thông tin và nhiều người khác cũng chung niềm đam mê bận rộn ấy. Đó là thời kỳ các công ty dầu khí phương tây bắt đầu vào .Vụ Kế hoạch- Kỹ thuật do anh Phan Minh Bích, nguyên Liên đoàn trưởng Liên Đoàn 36 làm Quyền Vụ trưởng. Người cán bộ miền nam tập kết, tướng mạo như tây, tinh thông ngoại ngữ lại được đào tạo bài bản, xếp vào hàng đệ nhất công thần trong ngành Dầu khí song không tiến thêm được do vướng chuyện gia đình.Vụ Kế hoạch- Kỹ thuật thực ra chỉ là cái tên trên quyết định ban đầu. Khi tôi lên TCDK vào tháng 5/1977 thì Vụ Kỹ thuật đã có từ gần 1 năm trước đó do anh Phan Minh Bích và anh Nguyễn Giao phụ trách. Ít lâu sau anh Bích được điều đông xuống Thái Bình làm Giám đốc Công ty I. Vụ Kỹ Thuật, sau tách thành Vụ Địa Chất vẫn do anh Nguyễn Giao phụ trách cho tới khi anh đi làm Tiến sỹ Khoa học vào cuối 1984 (Anh Nguyễn Giao và anh Hồ Đắc Hoài là 2 Viện-Phó-Không-Viện từ những ngày đầu thành lập Ngành. Sau anh Hoài đi Pháp đào tạo, sau đó về mới có Viện Dầu Khí).
Vụ Kỹ thuật chúng tôi hồi đó có rất ít người:Nguyễn Giao, Trương Minh, Trần Văn Giao, Nguyễn Xuân Đàn, Nguyễn Hữu Lợi, Đào quang An, Trần Khắc Tân, Vũ Văn Mạo và tôi. Chị Khuyên và chị Cần là 2 trung cấp giúp việc. Anh Cự sinh hoạt chung với Vụ Kỹ thuật chúng tôi. Ít lâu sau có thêm các anh Trần Hạ Phương, Trần Đức Hiệp là tiến sỹ hóa cũng về Vụ..Bởi thế mặc dù mới tới mà ai cũng tíu tít vì công việc. Tôi sắp xếp và tổng hợp những tài liệu khảo sát thăm dò ở phía Bắc, các tài liệu của Tổng cuộc Dầu Hỏa thuộc Chính quyền Sài Gòn cũ. tổng hợp những tài liệu các công ty dầu khí nước ngoài hoạt động trước 1975, chuẩn bị các tài liệu có liên quan cho các vòng đàm phán với Agip, Deminex, Bow Valley…Hồi ấy trên Bản đồ hoạt động dầu khí tại thềm lục địa Nam Việt Nam, các lô được đặt theo thứ tự thời gian ký các lô hợp đồng Tô nhượng (Concession Blocks).Tội được giao nhiệm vụ đặt tên và đã lấy cái thứ tự logic “từ Trên xuống Dưới, từ Phải sang Trái” đặt tên mới cho toàn bộ 58 lô này. Các lô cũ 01tlđ, 02tlđ ( Sunning Dale), 03tlđ, 04tlđ ( Mobil oil), 06tlđ, 07tlđ, 08tlđ, 09tlđ (Shell Pecten) và 10tlđ ( Union Texas) trước kia tương ứng với các lô 28,29-05,09-04,15,12,06 và 10 hiện nay. Hưởng ứng đề xuất của anh Đông Hải, phụ trách Đối Ngoại thời đó về việc vẽ Logo PetroVietnam, tôi đã lấy cái ý tưởng chủ đạo là Ngọn Lửa. Đường bo trong của ngọn lửa dài phía phải chính là đường bờ biển của Tổ quốc. Ngọn lửa phía bên trái ngắn hơn, ôm trọn Mũi Cà Mau rồi vòng lên phản ánh phần lãnh hải phía Tây Nam.Biển xanh và Lửa đỏ. Hai ngọn lửa mảnh mai như 2 dải lụa tạo thành chữ V-Việt nam, Victory (thắng lợi). Tôi gửi bản thảo đi. Gửi cho vui chứ hồi ấy có ai nghĩ gì tới thi thố. Anh Hà Quốc Quân đôi lần còn nhắc:”Tôi còn nhớ mấy lần lên Vụ Kỹ Thuật đều thấy ông hý hoáy phác thảo Logo Petrovietnam trên tờ giấy milimet đỏ””. Sau này, do không có chuẩn hóa, các nhà thầu nước ngoài vào đọc tài liệu xong khi gửi Báo cáo Minh giải địa chất và đánh giá Tiềm năng dầu khí, đều có logo của Công ty họ. Riêng logo của PetroVietnam, thì được phóng tác tùy hứng, khi giống cái càng cua, khi giống như hai bắp chuối chụm lại và cứ thế tùy tiện dùng cho các Hợp đồng, các tài liệu văn thư v.v cho mãi tới bây giờ.
Tôi được Văn Phòng bố trí ở tại căn hộ 32, Nhà B3 Giảng Võ cùng với các anh Lê Xuân Cảnh, Phạm Huy Thông, Nguyễn Hữu Lợi, Trần Khắc Tân và Trịnh Minh Hùng (biệt phái). Đặng Trần Giao ở cùng nhà nhưng tầng dưới.Về sau có thêm và Ngô Anh Tuấn. Bốn đứa Giao, Hùng, Liệu và tôi trong nhóm “Đại Bàng”( như cách Đỗ Việt gọi) như thế chỉ còn Liệu là vắng mặt. Căn hộ lắp ghép 28m2 mới bàn giao thiếu tất cả các tiện nghi trừ mấy cái giường cá nhân vênh váo.Ăn uống tự lo lấy.Tiêu chuẩn thực phẩm mỗi tháng đươc 6 lạng thịt, mà mua được cũng phải xếp hàng hoặc chen mửa mật. Mua được mớ rau muống già đến lợn ăn cũng ngắc ngứ mà cũng khoái chí đến mức ca lên réo rắt:” cho ngày nay, cho ngày mai, cho hai ngày sau”. Thẻ thương binh của Búi Ngọc Biểu trở nên thực sự có giá và phát huy tác dụng vô cùng. Được ưu tiên mà. Anh hay thông cảm và cho bạn bè mượn để đỡ xếp hàng. Nhưng để mua được đâu phải dễ. Cứ phải giả vờ nheo mắt méo mồm, nhưng có lần cũng bị lộ và bị cô bán hàng đuổi ra không thương tiếc. Xếp hàng giữa mùa hè cực lắm. Có một lần chị Cần kể với anh em trong Vụ chuyện anh Giao xếp hàng mua thịt. “Chờ mãi, chờ mãi, anh ấy đi xếp hàng từ sáng sớm mà tới quá 12 giờ trưa mới thấy về. Mặt phờ phạc, nhễ nhại mồ hôi. Tôi lục trong làn ra thấy được một miếng thịt bèo nhèo, nên có ý chê bai. Không dè anh ấy nổi giận ném vèo miếng thịt đi. Tôi sợ quá bèn bò vào tít gầm giường lôi được miếng thịt đầy bụi và mạng nhện ra, lùi lũi đi làm cơm, chẳng dám nói thêm một lời nào nữa.”Thời ấy, lấy được vợ bán gạo, bán thực phẩm là một kỳ tích. Chả thế mà có một giáo sư trường Mỏ - Địa chất yêu được cô bán gạo mà cả trường ngợi ca thán phục. Cái gì cũng khan hiếm. Nước phải xách tay từ dưới nhà lên tầng bốn. Do vậy việc sử dụng nước cho cái chu trình khép kín nấu nướng, tắm rửa, vệ sinh…phải khoa học kinh khủng. Ngay chuyện bài tiết nhẹ nhàng (malenkii toalet, như người Nga vẫn nói) cũng phải thật nắn nót cho trúng lỗ. Đứa nào sơ ý khiến âm thanh không tồ tồ đều đặn là chết liền với ông anh Lê Xuân Cảnh. Còn những chuyện “nặng” hơn thì “tuyệt đối cấm kỵ, mặc kệ chúng mày tự xoay sở” .Quả thực hồi ấy có lần tiền bối Phạm Huy Thông bày cho chiêu “ném chéo phi tang” song tôi quyết không học được vì…kinh quá!
Hồi ấy ở cơ quan Tổng cục cuộc sống vẫn còn thiếu thốn lắm. Với tài xoay sở của chị Liên, chị Trúc cũng thỉnh thoảng có thêm mấy chú vịt còi, bát phở “không người lái”. Bữa cơm trưa đựng trong cặp lồng nhiều khi chỉ là mấy cọng dưa. Có hôm chẳng có gì để ăn, không ngủ được, bọn Lợi, Hùng Béo và tôi rủ nhau ra “chiêu đãi” tranh ảnh ở ĐSQ Trung Quốc gần đó cho quên đói. Thỉnh thoảng anh Cự, anh Giao đi họp nước ngoài về cho Vụ chút quà là mọi người hân hoan hẳn lên. Chị Khuyên, chị Cần vội xé báo ra chia cho mỗi người một thìa nhỏ mì chính “Ajinomoto chính hiệu”( hoặc hơn thế dăm ba hạt nếu còn thừa) còn ba gói thuốc lá 555 lập tức được bán đi để đổi lấy con gà hay con vịt và ít bánh phở liên hoan cả Vụ.. Những lần Công ty Đời sống của ông Đại kiếm được mấy con lợn giết thịt thì cả khu 10 Điện Biên Phủ vui như ngày hội. Ma-cà-Túy khi ấy đã thực sự như một nhà ảo thuật và MC nổi tiếng rồi. Với con dao bầu và bàn tay vấy máu, anh cắt phăng con lợn thành những xuất 5 lạng, 1 cân, 1 cân rưỡi, 2 cân chính xác tuyệt vời, gần như chẳng bao giờ phải thêm hay bớt cả. Kể tình những kẻ ranh mãnh vẫn có thể nhận thấy ngay rằng khi chia những xuất cho VIP, cán cân thường chổng ngược lên tới 3- 4 kí nhưng anh vẫn điềm nhiên ném bẹt xuống tờ giấy báo để chờ sẵn đó và hô: “Của anh X. hai cân, xong rồi!”. Đời sống vật chất là thế nhưng tuổi trẻ vẫn còn nhớ những đêm trăng trực chiến, hát hò và nướng sắn nơi Phòng tuyến Sông Cầu, những lần làm cỏ lúa í ới ở Núi Gôi (nơi Thủ lĩnh của PV.Trans Bùi Thọ khi xưa đã từng bị “lưu đày”) và những ngày chung tay mở mang sông Kim ngưu, Tô Lịch. Mọi người nói hồi ấy “Xướng Liên Miên ”* chứ không như sau này chỉ còn “Thỉnh Thoảng Sương Xướng”*…
Ngày 9/9/1977 Thủ tướng Chính phủ ký quyết định 251/CP thành lập Công ty Dầu mỏ và Khi đốt Việt Nam( Tên giao dịch quốc tế là Vietnam Oil and Gas Company, gọi tắt là PETROVIETNAM), trực thuộc TCDKVN để làm việc với các Công ty Dầu khí nước ngoài). Các Hợp đồng Thăm dò được ký cho lô 15 với Deminex (Đức) , lô 04 & 12 với Agip ( Ý) và lô 28&29 cho Bow Valley ( Canada) được ký vào thời điểm đó. Anh Đào Duy Chữ hồi ấy sử dụng business card với chức danh Managing Director của PetroVietnam oai lắm. Nhưng rồi anh cũng gặp hạn và rời ngành dầu khí.
Chuyến đi công tác miền Nam đầu tiên của tôi vào năm 1977. Đó là dịp đổi tiền. Sài Gòn phồn hoa, nhộn nhịp xe đò, xe lam, xe máy ban ngày và thỉnh thoảng trong đêm vẫn còn tiếng súng. Cũng nhờ thế của của ông Thiện nhà mình mà hồi ấy quân dầu khí nhà mình oai lắm.“Ăn Lý Tưởng, Ngủ Hoàng Gia, Làm Tòa Đại Sứ” ( Bếp tập thể đặt tại tầng trệt khách sạn Lý Tưởng, đường Đỗ Quang Đẩu; ngủ tại khách sạn Hoàng Gia, Ngã Sáu Phù Đổng; làm việc tại Đại Sứ Quán Mỹ cũ, 7 Mạc Đĩnh Chi, Sài Gòn). Lần đầu tôi đặt chân lên đất Sài Gòn, uống ly sinh tố mà thấy lâng lâng thế. Hời ấy anh Ba Văn Dự mới chuyển ngành cứ ngày ngày ra chợ Muối gần đó lo những món ăn thanh cao đạm bạc cho « nhà hàng » Lý tưởng. Phương tiện đi lại của mọi người chủ yếu là đôi chân vạn dặm.Tôi lang thang dạo Thảo Cầm Viên, chợ Bến Thành, bến Bạch Đằng, dinh Độc Lập lòng dạt dào cảm xúc. Bước vào Đại sứ quán Mỹ, trụ sở của Công ty Dầu Khí Nam Việt nam, tôi gặp lại anh San, khi ấy là Trưởng phòng Kỹ thuật của Công ty. Anh em tay bắt mặt mừng. Hai lính trẻ vừa tốt nghiệp ở Bacu mới về là Nguyễn Văn Đức và Cao Mỹ Lợi cũng rất nhiệt tình trình bày tài liệu. Anh Kha, anh Thọ, anh Hoàng Thành cũng đã vào cả đây. Toàn là người quen cũ. Thật vui.
Vài ngày sau, chiếc xe Jeep của công ty đưa chúng tôi về Đồng bằng sông Cửu Long.Lần đầu tiên xuống miền tây. Xe chạy băng băng giữa hai bên đường nắng bừng hoa giấy. Vàm Cỏ Đông, Vàm Cỏ Tây, Long An, Mỹ Tho, Vĩnh Long, Trà Vinh, Tiền Giang, Hậu Giang, Sóc Trăng, Bạc Liêu…những cái tên chỉ nghe trên radio, trong sách vở, báo chí giờ đây đã hiện ra trước mặt. Tôi đã từng có những đêm ngủ tại Cái Cam ( Vĩnh Long), Bình Thủy ( Cần Thơ) với Đoàn 21,22; đã đi dọc những dòng kênh xanh bạt ngàn dừa nước, những rừng đước ngập mặn ven bờ ; đã từng bị lật bobo khi tới thăm đội khảo sát của Đỗ Chí Hiếu ở Trà Vinh; đã từng xuống tận cửa Định An, nhìn lũ bạn bè tát cá cạnh nền giếng khoan Cà Cối; từng ngồi uống rượu chua bên giếng khoan Phụng Hiệp, nghêu ngao đờn ca tài tử miệt vườn Cần Thơ, lang thang giữa Trà Vinh mất điện, khốn đốn tìm nơi bài tiết cùng Xuân Dịnh giữa bến Ninh Kiều sau khi tự thưởng một ly rau má…để rồi khi trở về mang đầy nỗi nhớ Miền Tây.
Về Sài Gòn trời vừa tối. Nghỉ lại một đêm tại Khách sạn Hoàng Gia và sáng hôm sau lại tếp tục hành trình về Miền Đông. Lần đầu tôi được tận mắt nhìn xa lộ Sài Gòn- Biên Hòa rộng thênh thang, có thành cao phân cách. Hóa ra nó là “sân bay trá hình” mà trước đây tôi vẫn thường nghe?!. Xe tới Ngã ba Vũng Tàu thì rẽ phải thẳng tiến về Ô Cấp. Con đường heo hút. Hai bên đường lác đác mấy ngôi nhà lợp tôn xiêu vẹo, hầm hập nắng trời. Trụ sở dầu khí đặt tại khu trường Thiếu Sinh Quân cũ. Đoàn 21 do ông anh Lê Quang Trung làm thủ lĩnh làm việc tại đây, còn ở thì mãi tận khu Gia Binh xa lắc ( đoạn giữa đường Bình Giã bây giờ). Vũng Tàu hồi ấy, ngòai khu vực trung tâm Bãi Trước, khu Lam Sơn, khu Trường Thiếu Sinh Quân dọc đường Lê Lợi, còn thì xơ xác lắm. Chỉ có phi lao và cát trắng. Dấu ấn chiến tranh còn đầy nhưng phong cảnh đẹp vô cùng. Sau này cứ mỗi lần trở lại là thấy Vũng Tàu đổi thịt thay da khác hẳn phút ban đầu.
Có một chuyện vui khi tôi trở lại Thái Bình. Công ty Dầu khí I đang khoan giếng 106 ở Đông Cơ, Tiền Hải. Hôm đó trời mưa to gió lớn. Khi tôi và anh Trần Văn Giao khoác áo mưa bước lên sàn khoan thì gặp hai kỹ sư trẻ. Hai gã, một cao lớn ít nói, một nhỏ thó nhanh nhẹn niềm nở tiếp các cán bộ Tổng Cục : « Em là Cao Tất, thằng này là Vũ Khánh vừa tốt nghiệp ở Bacu về. Các anh ở Tổng Cục à? Trên ấy thích nhỉ? À, các anh có biết ông Chiến không? », gã nhỏ thó hỏi. « Chiến nào? », « Chiến KSĐC, bạn thân của ông Cơ ấy? », « Làm gì có Chiến ? », « Chiến dám nói bốc mẫu là bốc cứt trâu ấy mà », « Thắng chứ ?” « Ồ đúng rồi, ông Thắng », « Tao đấy ! » , « Ấy chết, là anh à?!... ». Trời! hóa ra tiếng lành đồn xa, tiếng dữ đồn xa. Khổ thân tôi, cả hai thằng kỹ sư vừa mới về này cũng đã nghe thiên hạ đua nhau đồn thổi về cái thương hiệu « bốc cứt trâu » rồi! Tôi thầm nghĩ. Có điều kỳ lạ là chẳng thấy buồn. Sau này tìm hiểu và nghĩ lại, tôi được biết là bản thân anh Trần Cơ cũng chỉ nghe những lời đồn thổi, tâng bốc của đám cơ hội nhằm được sếp yêu hơn và hy vọng tiến thân. Họ chả cần biết tôi phải chịu trận như thế nào và có lẽ họ sẽ hối hận rất nhiều khi biết chính việc làm của họ đã khiến tôi “nổi tiếng”. Sau này về cuối đời, tôi biết anh ấy cũng khổ lắm và thấy chạnh lòng thương.
Một lần có mấy chuyên gia kỹ thuật ở Schlumberger sang Petrovietnam. Tôi được giao nhiệm vụ dẫn họ tham quan giếng khoan thông số Phủ Cừ và Viện Dầu khí ( khi ấy còn ở Hưng Yên). Khi ông Lanata cùng mấy kỹ sư của Schlumberger và tôi đến đoàn 36Y do Đỗ Văn Việt bạn tôi làm đoàn trưởng, tôi thấy hai gương mặt lạ đi theo. Sau tôi được biết đó là hai đồng chí bên An ninh vừa mới tới. Họ cùng ra khoan trường. Lúc ấy đang kéo cần. Bộ khoan cụ được đặt chềnh ềnh trên mặt sàn. Lanata tiến tới ngắm nghía một lát rồi lấy ngón tay quệt nhẹ vào cần ống xem chất lượng dung dịch , rút khăn mùi xoa ra lau tay rồi nhét lại vào túi quần. Tôi ngạc nhiên là ngay sau đó, hai “thám tử” của ta cũng ngó nghiêng, lấy ngón tay quệt vào cần ống rồi lau bùn vào mùi-xoa ( nghĩa là lặp lại y nguyên những động tác ấy). Có lẽ họ sẽ đem về phân tích để theo dõi tiếp. Trở về khu Nhà Thành xưa, trước khi bước lên tham quan các phòng thí nghiệm, nhìn thấy Tòa nhà có kiến trúc đẹp đẽ, lại có mấy dòng chữ Pháp ở phía trên, Lanata rút máy ảnh chụp liền mấy cái. Không dè “hành động khuất tất” này bị phát hiện. Sau khi tham quan xong, ra tới cổng thì ông ta bị bảo vệ giữ lại và yêu cầu thu lại phim. Lanata phản ứng. Sau phải có sự can thiệp của anh Trần Xanh và phía ta đã xin lỗi khéo, vụ việc mới ổn thỏa. Thì ra quân mình, với tinh thần cảnh giác cao độ đã hành động sớm.”Bọn này giả vờ chụp ảnh bên ngoài như thế mang về nước rồi phóng laze vào là thấy hết các phòng thí nghiệm bên trong Nguy hiểm quá!”. Những câu chuyện thuở ban đầu như thế, sau nghĩ lại mà cười ra nước mắt.
Hội đồng KHKT TCDK họp lần thứ nhất tại Giảng Võ, Hà nội năm 1977. Anh Đàn và tôi làm Thư ký Hội Đồng. Bao nội dung được đưa ra bàn thảo, bao báo cáo được trình bày. Bộ trưởng Đinh Đức Thiện và Phó Thủ tướng Trần Quỳnh cũng tham dự và phát biểu tại Hội Nghị. Bài nói chuyện của vị Tướng - Bộ trưởng đầy hàm súc, thể hiện một tư duy mẫn tiệp, sắc sảo và tầm nhìn rất xa. Biên bản ghi 13 trang tôi ghi bài phát biểu của ông được Trợ lý Đỗ Ngọc Ngạn đọc lại và hiệu đính chắc còn lưu giữ đâu đó. Giá nghe ông, Tòa nhà PetroVietnam ba nhánh hoành tráng, phía trên có cả sân bay trực thăng do KTS Ngô Viết Thụ ( người thiết kế Dinh Độc Lập) thiết kế được trưng bày ở Trung tâm Triển lãm Giảng Võ hồi nào đã sừng sững tọa lạc tại vị trí khách sạn Daewoo ngày nay rồi. “ Tao phải làm cái nhà xứng tầm để 50 năm sau vẫn không bị lạc hậu”, ông tâm sự như thế. Tiếc thay, người kế nhiệm ông đã không nhận ra, mảnh đất đắc địa ấy bị trả lại cho Hà Nội và cơ hội đã mất.
Cuối 1978, TCT Nguyễn Văn Biên chuyển sang làm Phó Chủ nhiệm UB Kế hoạch Nhà nước kiêm Viện trưởng Viện Quy hoạch Chiến lược. Một con người thiên hướng hợp tác đa phương, tiếc thay, cái tư tưởng đổi mới của ông hình thành sớm quá . Bộ trưởng Đinh Đức Thiện kiêm luôn cả hai chức lãnh đạo cao nhất về Đảng và Chính quyền. Hàng ngàn người được điều từ bên quân đội sang. Dầu Khí= Quân đội + Chuyên gia Liên xô đã là công thức chủ đạo một thời . Những việc lấn biển ở cửa Ba Lạt, nhổ sú vẹt làm khu cầu cảng Vũng tàu, ý tưởng dùng trâu trải cáp địa chấn , tái chế choòng khoan bằng việc gắp các hạt hợp kim cứng từ choòng cũ đã mòn gắn lại ở Z.175…đều mang dấu ấn của ông. Ông ghét những những học vị, học hàm kiểu hư danh. Của đáng tội, hồi ấy tôi còn nhớ có một Tiến sỹ (TSKH bây giờ) xuất hiện một thời gian dài, chẳng thấy nói gì, viết gì, làm gì rồi lại lặng lẽ biến đi khiến bao người khó hiểu thật. Chả thế mà một thời gian dài ngành dầu khí “ngừng” đào tạo phó tiến sỹ ( ngày xưa chỉ gọi là “phó” thôi, ngang với học vị “Candidat” của Liên xô) để rồi sau này “tức nước vỡ bờ”, phong trào lại ầm ầm như thác lũ, hàng loạt PTS ra đời, trong đó có cả những đám bảo vệ gấp gáp kiểu “chạy tang” do deadline sắp hết…
Cùng năm ấy, tòa nhà 4 tầng phía sau biệt thự 80 Nguyễn Du đã được xây xong. TCDK chuyển trụ sở về Nguyễn Du, một trong những đường phố đẹp nhất Hà nội. Bộ máy lãnh đạo và họp hành tiếp khách đặt ở 69 và 71 Nguyễn Du. Vụ Kỹ thuật chúng tôi làm việc ở tầng 2, vị trí đẹp nhât của tòa Biệt thự 80 Nguyễn Du, nơi làm việc trước đó của cục Xây Dựng Cơ Bản. Cây hoa sữa trước nhà tỏa hương. Tòa biệt thự được xây từ thời Pháp, rất đẹp. Mùa đông, những tờ giấy nháp hoặc tài liệu cần hủy có thể đốt ngay trong lò sưởi để sưởi ấm mà tịnh không bị hắt xì hơi vì khói. Một lần hai chị Khuyên, Cần vừa hủy giấy vừa khen nức nở đã bị tôi “xạc” cho một trận về ý thức cảnh giác cánh mạng và lập trường quan điểm: “Khen cái gì? Đó chính là âm mưu thâm độc của Chủ nghĩa thực dân cũ. Nó rút đi mấy chục năm rồi mà vẫn làm mình phục nó . Các bà thấy chưa?”.
Hồi đó quan hệ hợp tác với Pháp đã bắt đầu tiến triển. Bọn Tào, Thư, Quynh, Thám…sau khi học xong khóa tiếng Pháp ở Bắc Giang đã sang IFP thực tập để tiếp nhận các phòng thí nghiệm; đám Địa Vật lý Mạnh Huyền, Trọng Thành, Văn Toán, Đại khiêm cũng được điều về 23 Nguyễn Đình Chiểu để quản trạm máy SN338. Mạnh Huyền với lợi thế cùng quê đã “hạ gục” Hoài Hương vào dịp ấy. Không biết có phải do ảnh hưởng mạnh bởi ngôn ngữ Pháp thời đó chăng mà sau này cái tên “ Xăng-nen” (chanel) cứ mãi gắn liền với hắn đến nỗi mỗi lần họp mà vắng hắn là TGĐ Trần Cảnh còn phải nhắc “Sao chưa thấy Xăng- nen đến nhỉ?”
Tôi có thằng bạn Nguyễn Xuân Ngà làm ở Phòng Thông tin Tư liệu bên 23 Nguyễn Đình Chiểu do anh Đào Duy Chữ và chị Phạm Ngọc Bích làm trưởng , phó phòng. Hắn học tiếng Anh ở Cuba về. Đã từng làm phiên dịch cho phái đoàn ba, bốn bên gì đó như lời hắn nói. Một gã gầy gò, lộ hầu và vui tính. Lúc nào cũng oang oang. Chỉ cần nghe nhạc hiệu “tò tí tò te” mà hắn đoán được và hát theo là “Giải phóng Điện Biên…” lập tức hắn tựa King Kong vỗ ngực ầm ầm: “Thấy chưa? Rất sành nhạc!”. Tôi biết hắn từ thuở ở Hưng Yên do hắn yêu Thị Liêm, khi ấy đang học SP 10+3. Quê hắn ở Tứ Kỳ, Hải Dương. Hắn chơi rất thân với anh Lê Hàn, người Thanh Miện, đệ tử của vụ trưởng TCCB Trần Ngôn Hoạt vì hắn cùng quê, ngày xưa lại ngủ phòng và cùng làm việc ở TCĐC chuyển sang. Hồi mới sang, hắn ngủ trên bàn.Cũng vì lẽ ấy, từ hồi ở Hưng Yên, thỉnh thoảng về Hà nội tôi thường ghé chỗ hắn ở 80 Nguyễn Du, nơi làm việc của Vụ TCCB lúc bấy giờ. Anh Hàn, sau có thêm anh Hạnh lo về hồ sơ nhân sự. Tôi được coi như người nhà. Có lần vô tình nhìn thấy Danh sách tổng hợp CBNV toàn ngành để mở trên bàn, tôi mới biết hắn và Đào Bích Thảo là Kỹ sư Anh Văn; Lê Văn Nhắc là Kỹ sư Pháp Văn và chị Võ Kim Tuyên là Kỹ sư Văn hóa quần chúng(!)…Hóa ra thằng này giấu mình cả cái “Tít”. Nó chỉ nói là học ĐH tiếng Anh. Nhưng mà giấu thế nào được những nhà Tổ chức. Tôi ngầm giận hắn cho tới khi hắn thông báo phi vụ Thuốc Lào. Chẳng là chúng tôi sẽ tham dự Hội thảo của Agip ở Vũng Tàu. Theo mật báo từ anh rể hắn, giá thuốc lào ở Sài Gòn lúc ấy lên tới 11 đồng tiền mới trong khi giá ở chợ Đồng Xuân chỉ có 7 đồng. Quá ngon. Tôi huy động hết vốn và khả năng vay mượn mua được 3kg .”Loại hảo hạng đấy!”, tôi nghe mụ bán thuốc lào khẳng định như thế. Ngà trường vốn vì có nhiều thế lực hơn: 5kg. Xong rồi. Đóng vào vali. Tối đó hai tên tủm tỉm bước lên tàu, trên một chuyến đi xuyên việt 72 tiếng. Ơi đường vô xứ Nghệ quanh quanh, ơi miền Trung chang chang nắng, Ơi Huế, Đà Nẵng, Nha Trang, Phan Rang Tháp Chàm, Phan Thiết cuối mùa khô hầm hập lửa. Rồi cũng tới ga Bình Triệu. Xuống tàu.Tôi khoan khoái vung tay hít thở bầu không khí Sài Gòn. Bỗng “Toét! Toét!”, có tiếng còi xé gió phía sau. Tôi ngoái lại. “Anh kia, cho kiểm tra hành lý!”. Chết cha rồi! Tôi thầm nghĩ và đau đớn cúi xuống vali. Nắp vali vừa mở, một mùi thuốc lào do ẩm ướt và nóng bức bao ngày ập ra, sặc sụa mắt mũi. “Gì đây?”, “Dạ, thuốc lào”, “Mang làm gì mà nhiều thế?”. “Dạ, làm quà biếu cho người thân”. Tôi đáp liều và hiểu rằng Tài sản kia sắp tong đời. “Thôi, đậy vào mà đi đi”. Sao? Tôi nghe lầm chăng? Thế là tôi thoát ư?? Hú hồn ! Toàn thân tôi như tê dại sau cơn đấu trí căng thẳng ấy. Tốt rồi. Chắc là có “quý nhân phù trợ”.Chúng tôi về nghỉ tại Khách sạn Lý Tưởng. Vừa nhận phòng xong, Ngà và tôi vác “hàng” ra chợ Bến Thành tìm mối tiêu thụ. Đi mỏi chân nhưng bọn gian thương chỉ trả tới 10 đồng. không được. Quyết không để chúng dìm giá! Mang về để sau tìm mối khác bán vậy. Ngày hôm sau, chúng tôi phải đi Vũng Tàu sớm. Tới nơi lại phải lao vào Hội thảo ngay. Tôi chỉ còn cách gọi thằng em Trần Hoàn vừa đi biển về, tóm tắt nhiệm vụ và giao hắn phi thẳng ra chợ Vũng Tàu với định hướng rõ rệt. Ngồi nghe Địa chất trưởng Macagnani trình bày mà trong lòng tôi như lửa đốt. Có chuyện thật. Bởi một lát sau Hoàn nhờ người gọi tôi ra:”Anh ơi, mốc hết rồi!”,”Sao thế? Mà sao không tống đi, bao nhiêu cũng bán?”, “Em nói rồi nhưng nó không mua”. Trời! Bọn gian thương khốn nạn! Để nặng cân, chúng phun nước quá nhiều. Rồi từng ấy ngày trên xe…Thôi, Trời hại ta rồi! Tôi nhìn thằng em. Nó đưa Tài sản cho tôi. Còn tôi đỡ lấy Tài sản đã mốc meo ấy ném vào thùng rác bên đường mà lòng đau như cắt…Sau hội thảo, tôi xuống Vĩnh Long, Trà Vinh. Vay mượn anh em mua được 1 tạ gạo chở từ Miền tây lên tàu, tới Nha Trang lại mua thêm Xoài, tới Quảng Ngãi mua thêm dừa,v.v và bán hết dọc đường cho tới Ga Hàng Cỏ. Ơn trời, “lãi suất” của phi vụ ấy đã bù được vốn thuốc lào! Và từ đó tôi tự biết câu “Phi thương bất phú” là dành cho người khác. Còn tôi, biết phận mình, thề không bao giờ dính vào nữa. “Nhà ngươi ngoài khả năng làm kỹ thuật ra chỉ còn mỗi cách làm..thơ thôi. Rõ chưa!”, tôi nghe tự Ngàn mây có lời tổ tiên thì thầm như thế.. .
Ít lâu sau, Phòng Cơ Điện được hình thành do ý tưởng của tướng Thiện và Tổng cục phó Phan Tử Quang. Các anh Nguyễn Tử Thuấn, Lý Vân Đổng và kỹ sư trẻ Phạm Xuân Nguyên mới tốt nghiệp ở Hungaria về là những người đầu tiên của khối Cơ Điện ấy. Sau đó Nguyên chuyển lên Cục Sáng Chế rồi bặt tin. Cho mãi về sau, khi gặp lại ở sân bay Nội Bài, anh em tay bắt mặt mừng, tôi mới biết Nguyên giờ đã là một doanh nhân khá thành đạt. Đó là gã thanh niên ngày xưa đã hết lòng chuẩn bị cho lễ cưới của vợ chồng tôi ở 80 Nguyễn Du.Vào cuối năm 1979, tôi cũng chấm dứt cuộc sống lang thang. Trước đó cũng đã có nhiều người thương yêu mai mối, kế cả vợ chồng ông bạn Trần Cảnh, nhưng có lẽ do tôi cao số, nên không thành. Lẽ ra việc này có thể tiến hành muộn hơn một chút vì lúc đó người yêu của tôi mới học xong năm thứ 2 Sư phạm song do Thầy tôi mắc trọng bệnh, mẹ tôi và cả nhà muốn Người yên tâm trước lúc ra đi. Vợ tôi khá xinh, ngoan hiền và rất đảm. Vợ chồng anh Hoàng Văn Hanh là ông bà mối. Trước đó một năm, chúng tôi được cử đi học tiếng Anh tại trường ĐHNN. Cùng học hồi ấy có các anh Nguyễn Giao, Nguyễn Lân Dũng ( Bộ ĐH), Hoàng Văn Hanh, Thành “Gicu”, Lâm Quang Ngọc (đạo diễn điện ảnh) …Cô giáo Lê Thu gọi mấy gã gần “băm” chưa vợ như chúng tôi là “Big Boys”. Mấy bà già bạn học thấy cô giáo xinh xẻo bàn nhau “vun” cho tôi. Họ có biết đâu rằng 15 ngày sau khi gặp lũ học trò, cô xuất giá. Anh Hanh chia sẻ nỗi niềm. Sau lần đầu giới thiệu, “cuộc chiến một năm” đã kết thúc có hậu. Đám cưới được tổ chức ở Hội trường TCDK Nguyễn Du. Tất cả mọi người rất vui và chúc phúc cho vợ chồng tôi. Cưới nhau được 2 ngày thì vợ tôi phải về trường. 13 ngày sau đám cưới của con trai, thầy tôi cũng về cõi vĩnh hằng. Một năm sau, vợ tôi được phân về dạy học ở Trường Yên, gần Xuân Mai. Ngày ngày hai vợ chồng đưa nhau ra bến xe Chương Mỹ, cách chỗ ở khoảng 6 km để tôi nhảy tiếp xe bus tới Bến xe Kim Liên, và buổi chiều về theo phương ngược lại. Vợ tôi đón sẵn ở bến xe và hai đứa lại bon bon đạp xe về khu nhà tập thể xây bằng đá ong của trường. Tôi còn nhớ cứ mỗi lần tới gần nhà, vừa thấy bóng chủ từ xa, con mèo tam thể đã chạy lon ton ra đón. Hết năm học ấy vợ tôi được chuyển về dạy ở Đức Giang, Hoài đức.Tháng 9 năm 1981, đứa con gái đầu lòng Ngọc Hà ra đời. Bộ ba chúng tôi sống trong căn nhà tập thể nền đất, mái lợp giấy dầu, chật hẹp và thấp đến mức với tay gần đến nóc nhà. Mỗi nhà đều có một cái lọc nước tự tạo riêng để lọc từ cái giếng nước vàng khè giữa khu tập thể ấy lấy nước ăn uống và tắm giặt. Ít lâu sau chúng tôi được chuyển sang dãy nhà ngói thấp tè đối diện. Nếu gặp trân mưa to kéo dài là có thể thấy guốc dép nổi lềnh phềnh trong nhà. Hàng xóm tôi cũng là gia đình chị Bái. Chị dậy Toán. Tôi chưa bao giờ nghe tiếng chị cười. Ngày ngày chỉ thấy bóng chị lầm lũi đi về, mặt lúc nào cũng cúi nhìn xuống đất. Anh Đắc chồng là y sỹ bệnh viện Huyện Hoài Đức. Vợ chồng anh vất vả như bao người lúc bấy giờ, thêm nữa, thằng bé thứ hai, Mạnh Hùng lại mắc bệnh máu nhiễm mỡ. Thế là cứ nuôi được đàn gà nào là anh lại bắt con trống mới được bảy, tám lạng đè ra thiến cho chóng béo để bán, lấy tiền mua thuốc cho con. Có một lần chủ nhật ở nhà, tôi nghe tiếng máy khâu rè rè bên cạnh. Anh Đắc, chồng chị đang may ga giường cho bệnh viện, kiếm thêm. Chợt thằng Tuấn Anh ở phía dãy bếp lợp giấy dầu phía bên kia sân gào to: “Bố ơi, canh có cho mì chính không hả bố?”.Tiếng máy khâu khựng lại. Rồi một tiếng quát vang rền:” Tổ sư cha mày, đừng có mà khôn mồm! Đã có Mỡ lại còn đòi Mì chính!”Chuyện thật mà nghe cứ như đùa. Cười xong, nước mắt lại ứa trào. Anh Liễn có lần nghe tôi kể lại đã khoái chí thốt lên: Hay thật! Tớ mà có 2 chuyện “Đắc Sở ngày” và “Khôn mồm” như của cậu thì đếch cần làm gì nữa!.
Cuối thập niên 70 của thế kỷ XX, các công ty dầu khí nước ngoài Agip, BowValley, Deminex rút khỏi Việt nam phần do kết quả thăm dò không mấy lạc quan, phần do bối cảnh chính trị và tình hình khu vực không thuận lợi. Ngày 3/7/1980, Chính phủ Việt Nam và Chính phủ Liên Xô (cũ) ký Hiệp định hợp tác tìm kiếm thăm dò khai thác dầu khí ở thềm lục địa Nam Việt Nam. Ngày 19/6/1981 ký Hiệp định thành lập Xí nghiệp Liên doanh Dầu khí Việt Xô (Vietsovpetro) tại Vũng Tàu..Tướng Đinh Đức Thiện chuyển hẳn sang làm Bộ trưởng Bộ Giao thông Vận tải. Tướng Nguyễn Hòa, người từng được đào tạo tại Học viện Quân sự Frunze (Liên Xô), nguyên Tư lệnh Quân đòan I tiến đánh Sài Gòn năm nào về thay. Ít lâu sau ông được điều vào làm Phó TGĐ thứ nhất VSP cùng một đoàn quân Nam tiến nhằm nắm bắt công việc và học cách quản lý, điều hành nhưng vẫn được giữ nguyên chức vụ TCT. Các tùy tùng đi theo ông hồi ấy như Nhậm, Liễn, Liệu, Hùng v.v khi trở ra từ “cái nôi” ấy đều vinh hiển cả. Ngoại trừ Hoàng Phổ và Hữu Lợi, có lẽ do tên chỉ có 3 chữ cái nên phải đợi chờ thêm mấy năm sau. Đến khi tướng Nguyễn Hòa rút hẳn khỏi VSP, thủ lĩnh Trần Cơ của Công ty Dầu khí I được điều vào thay thế. Anh có anh rể làm trợ lý cho cụ Lê Chín nên thế mạnh như chẻ tre. Giá như anh đừng động thủ, cứ phe phảy quạt ngà ngắm nhân tình thế thái thì vị trí đứng đầu ngành dầu khí đã cầm chắc trong tay . Đó là do số trời, do tình thế hay là do cách dụng binh lợi hại của vị tướng này khiến mộng ước chính trường của đối phương tan thành mây khói. Nhưng đấy là chuyện mấy năm sau. Nói tới anh Hòa tôi bỗng nhớ một câu chuyện vui. Có lần xuống đưa công văn đánh máy tôi gặp anh Văn Sỳ bên Vụ Kế Hoạch đang đỏ mặt tía tai, vết sẹo phía bên giật giật:” Sao lại ‘như Que Hàn chỉ thị’? Đánh máy thế ả?” “Thế đây chẳng phải Que Hàn thì là chữ gì?”,” Que Hàn mà chỉ thị được à? Đấy là Anh Hòa, rõ chưa!”. Anh điên tiết chỉ cho cô đánh máy “trót” đánh nhầm cái chữ ngoằn ngoèo do chính tay anh viết và khẳng định là “Anh Hòa” (TCT) ấy cho cô này gõ lại. Tôi bắt tay anh chia sẻ. Anh em biết nhau từ lâu. Hồi đến nhà anh ở Cầu Mới, Ngã Tư Sở tìm mãi không ra sau mới biết hàng xóm người ta gọi tên anh là Sỹ. Do kinh nghiệm mách bảo, tôi thường chỉ đưa công văn với nét chữ thảo “rồng bay phượng múa” của mình cho một địa chỉ duy nhất. Cô này mới bên quân đội chuyển sang làm đánh máy nhưng rõ ràng tôi chưa phải lần nào tức giận như anh cả.
Cùng thời gian đó, hàng loạt CBNV được cử đi đào tạo ở Liên Xô. Những kiện hàng chứa áo gió, quần bò Cổ Nhuế, kimono đểu, tinh bột nghệ ùn ùn được chở theo, “một lãi mười”, để đổi lấy nồi áp suất, bàn là “hoa dâu”, đài Rigonda, tủ lạnh Saratov, mai-xo... Sự kiêu hãnh của những nhà du hành vũ trụ “đầu đội áp suất chân đi bàn là” khi trở về đất nước thực sự là hình ảnh lung linh thời đó. Nó là một cuộc đổi đời! Cả sau này nữa, khi có chính sách mở cửa, bao nhiêu người đã đi xuất khẩu lao động, kể cả kỹ sư đi làm những việc chân tay, đóng đồ, lái xe kéo…, người ta vẫn kéo nhau đi ầm ầm. Bao nhiêu người đã không chút do dự rời bỏ ngành như thế cho tới khi cuộc sống sau này trở nên dễ chịu.
Tổ chức cũng có nhiều thay đổi theo xu thế phát triển.Vụ Kỹ Thuật cũng tách thành hai vụ: Vụ Địa Chất và Vụ Khoan- Khai Thác và Cơ Điện. Anh Đặng Cải hùng hồn: “Sau này ngành phát triển, Vụ anh sẽ tách thành hai Vụ: Vụ Khoan và Vụ Khai thác. “Có lý. Em nghĩ xa hơn có thể nó sẽ tách thành ba Vụ”.Anh ngẩn người một lát, rồi khẽ văng ra một câu chửi thề. Và dự báo của anh về sau quả không thành hiện thực. Đó là một người hồn nhiên, nếu được trải đầu ngôi giữa thì trông anh khá giống Hitler. Có lần tôi nói nhận xét ấy, anh không giận mà vui vẻ thừa nhận: ”Ừ đúng, nhiều thằng cũng bảo tao như thế” .
Có thể đứa con gái đầu lòng ấy đã giải hạn cho bố nó. Đầu năm 1982, tôi được gọi tiếp đi phỏng vấn tiếng Anh. May mà họ không nói ngay kết quả mà nhận cả 4 hồ sơ.Tên tôi bị lẫn lộn trong số đó mấy tháng trời. Cho tới phút chót, gần như chả ai thèm nhớ nữa thì tôi được thông báo trúng tuyển đi tham dự khóa đào tạo tại Na-Uy.Thủ tục rất nhanh đến mức những người muốn cản phá trở tay không kịp. Ấy là năm 1982, chuyện đi đào tạo tại một nước tư bản là ghê lắm đâu như bây giờ. Còn nhớ trước đó tôi bị chó cắn hai lần. Nghi là chó dại nên đã phải lặn lội xuống tận ông lang Hào (Thường Tín), phải nhờ vợ Vũ Ngọc An mách nước đến cả Viện Pasteur xét nghiệm. Chẳng hiểu lũ chó mệnh yểu kia khôn hay dại, chỉ biết rằng tôi chẳng việc gì, lại còn được đi Tư Bản. Về sau nhiều gã tổng hợp lại tiêu chí “hai lần chó dại cắn” ấy, ra sức trêu chó và cố ý giơ chân ra mời mà chúng chẳng cắn cho. Bọn tôi được Quỹ Phát triển Quốc tế của Na-Uy (NORAD) tài trợ. Norway có dân số trên 4 triệu người song diện tích xấp xỉ Việt nam và là một trong ba nước có tỷ lệ dọc/ngang dài nhất thế giới ( Việt Nam, Chilê và Na-Uy).Trước kia Norway là một nước nghèo so với những nước ở Bắc Âu. Bằng tài nguyên và trí tuệ của mình, Na-Uy đã trở thành một trong những nước tự chủ và giàu nhất thế giới. Những thời gian học tập và làm việc tại Trường Đại học Kỹ thuật Na-Uy (NTH), những đợt thực tập ở NPD, Statoil, NoskHydro, chiêm ngưỡng “Vòng đời” trong Vườn Tượng Vigland ở Oslo; tuyết trắng mùa đông ở Lilihammer, Midnight Sun mùa hè ở Tromso, những cuộc tiếp xúc với con cháu những Viking thông minh, quả cảm song cũng rất hiền lành và giàu lòng nhân ái đã làm tôi nhớ mãi..“I wish You a Long, Long and Happy Life!”, một bà cụ người Na-Uy đã chúc phúc cho tôi trước lúc trở về đất nước. Cho tới mãi sau này, khi trở lại làm khách mời của Na-Uy , ngồi trên trực thăng bay dọc các fjord, nhìn những công trình thủy điện, những con tàu hộ tống Giàn Khai thác dầu Condeep ra khơi mà thấy trong lòng trào dâng một niềm cảm phục.
Tôi bay từ Na-Uy qua Copenhagen, ghé thăm London ít ngày trước khi về Việt nam. Đâu dễ có dịp qua thủ đô của một đế quốc già nhất thế giới này mà lại không mất tiền vé máy bay vì tuyến Oslo- Copenhagen -Bangkok- Hanoi hay Oslo-Copenhagen-London-Bangkok-Hanoi hoặc Oslo-London-Paris-Bangkok-Hanoi có cùng giá vé. Chỉ tiếc là không lấy được Visa qua Paris. “Ở mình, ngoài Bác Hồ ra, đã mấy ai đến được London đâu”, tôi động viên Giáp. Thế là hai anh em qua thủ đô của Vương quốc Anh, ngủ trong Nhà Trọ “Vua George VI” dành cho sinh viên trên đường Kensington tìm được trong Guide Book. Phòng ngủ có mấy giường tầng, một ngọn điện, tắm nước lạnh, không nhà ăn…Thế là tốt rồi, càng “saving cost”. Hai anh em chúng tôi lang thang khắp London. Qua cung điện Burkingham xem Thay gác. Lần ấy thật may, bọn tôi gặp cả Nữ hoàng Elizabeth Đệ Nhị ngồi xe tứ mã và đám tùy tùng cưỡi ngựa đi sang Nhà Quốc Hội. Đứng bên bờ sông Thames mơ màng nhìn Tháp chuông Big Ben. Thăm các Viện bảo tàng trong đó cả bảo tàng Madam Tussaud nổi tiếng, chụp ảnh với Marelyn Monroe ( lần sau đi cùng Ngô Bá Bạt, tôi chụp với Lênin, còn Bạt chụp với Araphat. Về nhà Bạt chìa ảnh ra khoe, ai cũng nể), rồi vòng về Hyde Park, qua cửa hàng lớn nhất Châu Âu Harrod để “window shopping” trước khi về Nhà trọ…
Rời thủ đô London về tới nhà, gặp lại vợ con, người thân và bè bạn thấy lòng vui phơi phới. Ít lâu sau cả lũ NORAD fellows chúng tôi ( sáu đưa gồm 2 dầu khí; 2 đường biển và 2 chỉnh hình ở bên Bộ TBXH) có giấy báo xuống Hải Phòng nhận xe máy từ Nhật mà hồi ở Na-Uy chúng tôi đã đặt mua.Tất cả mọi người đều nhận được, trừ tôi. Lũ bạn bè nhìn tôi đầy cảm thông và ái ngại. Nguyễn Văn Hậu, giám đốc VOSA Quảng Ninh và Hà Đức Bàng, trưởng phòng VOSCO nhanh nhẹn bày cách viết thư cho Hãng. Thống nhất xong nội dung thư, Hậu rút tập giấy pơ-luya ra và nói:”Mày ký sẵn vào đây để tao về bảo thư ký đánh máy gửi đi cho oách. Yên tâm đi!”. Gần một tháng sau tôi nhận được thư anh Hậu từ Quảng Ninh, phong bì lấy của Tây và được ghi như Tây:
”Nguyen Van Hau,
VOSA Quang Ninh
To: Mr.NGUYEN QUYET THANG
&
Tin tức mới
Chúc mừng kỷ niệm 70 năm thành lập khoa Xây dựng - Đại học Bách Khoa Cluj - Napoca
Nhân dịp 70 năm thành lập Khoa Xây dựng trường Đại học Bách Khoa Cluj (UTCN), ông Lê Văn Tăng - đại diện cựu sinh viên đã làm và gửi video chúc mừng Lễ Kỷ niệm (6-11/11/2023).
Một Chuyến Đi Nghĩa Tình 8/2023
"Một Chuyến Đi Nghĩa Tình 8/2023": hành trình đáng nhớ của đoàn cựu lưu học sinh Việt Nam tới Rumani. Với 38 thành viên, chuyến đi kéo dài 18 ngày để thăm lại đất nước đã từng đặt dấu ấn trong tuổi thanh xuân. Dưới sự cố gắng của Ban tổ chức, mọi người đã
GẶP LẠI CÔ GIÁO SAU BAO NĂM XA CÁCH
GẶP LẠI CÔ GIÁO SAU BAO NĂM XA CÁCH - Bài viết của tác giả Trần Đình Trúc chia sẻ về những cảm xúc và kỷ niệm khi được gặp lại cô giáo sau hơn ba mươi năm xa cách.
DẦU KHÍ VÀ TÔI- PHẦN CUỐI
Người ta thường nhắc tới cái mốc 26/6/1986, ngày khai thác tấn dầu thô thương mại đầu tiên tại mỏ Bạch Hổ đưa Việt Nam vào danh sách các nước xuất khẩu dầu khí trên thế giới,
DẦU KHÍ VÀ TÔI - P8: THẮP SÁNG BIỂN KHƠI
Cuối năm 2002, tôi được TGĐ Petrovietnam bổ nhiệm làm TGĐ Liên doanh Điều hành Chung Lam Sơn (LSJOC) triển khai Hợp đồng ký kết với Petronas tại lô 01/97 và 02/97, ngoài khơi đông nam Việt Nam.
DẦU KHÍ VÀ TÔI - P7: TRỞ VỀ PETROVIETNAM
VII. TRỞ VỀ PETROVIETNAM Đầu năm 1992, tôi về lại chốn cũ, bạn xưa.Tôi đã nhanh chóng hòa nhập và thích ứng ngay với công việc của mình.
DẦU KHÍ VÀ TÔI - P6: RA VIỆN DẦU KHÍ
Tôi ra Hà nội vào cuối 1989 song không thể trở về chốn cũ do không dâng được “Bình Ngô Sách”(!).
DẦU KHÍ VÀ TÔI - P5: VÀO VIETSOVPETRO
Vietsovpetro hoạt động trên một địa bàn rộng lớn suốt từ lô 09, 15, 16 thuộc bể Cửu Long và các lô 04, 05 thuộc bể Nam Côn Sơn, được khảo sát địa chấn và tiến hành khoan thăm dò, sau chỉ giữ lại ba mỏ Bạch Hổ, Rồng và Đại Hùng.
DẦU KHÍ VÀ TÔI - P3: VỀ HƯNG YÊN
3. VỀ HƯNG YÊN Tình hình phát triển của các hoạt động tìm kiếm thăm dò dầu khí đã dẫn đến một số thay đổi về tổ chức. Tổng cục Địa chất (TCĐC) đã sáp nhập 2 Đoàn 36K và 36S và chuyển một số yếu nhân ở Hưng Yên xuống Chợ Đậu,
DÀU KHÍ VÀ TÔI - P2: XUỐNG THÁI BÌNH
2. XUỐNG THÁI BÌNH Thế là “tan đàn sẻ nghé”, mỗi đứa một nơi. Đạp xe về thăm nhà, biếu bà và bố mẹ được cân đường mua theo tiêu chuẩn tem phiếu rồi buộc một ba lô lương thảo, tôi và mấy đứa bạn bè nhằm Thái Bình thẳng tiến. Đi từ sáng theo đường P
DẦU KHÍ VÀ TÔI - P1: VÀO NGHỀ
LỜI CỦA BAN BIÊN TẬP: “Dầu khí và Tôi” là Tập hồi ký của tác giả Nguyễn Quyết Thắng, CSV IPGG Rumani khóa 1966-1972. Tập truyện này thực tế đã được đăng tải trong Website Viromas.org giai đoạn 2012-2015. Do sự cố bị sập mạng năm 2015 (cùng 200 website kh
DÒNG SÔNG CỦA ĐẤT QUÊ TÔI
Sông Đáy quê tôi có thời đẹp lắm, Dòng nước trong xanh chẳng kém sông Lam,
VĨNH BIỆT ĐẠI SỨ VALERIU ARTENI !
Không ngờ là anh đã ra đi! Việt Nam mất đi một người bạn thủy chung, tận tụy hết lòng, toàn tâm toàn ý cho sự nghiệp vun đắp tình hữu nghị Việt Nam-Rumani bền vững.
DUY TRÌ HOẠT ĐỘNG CỦA CHI HỘI ĐẠI HỌC XÂY DỰNG BUCAREST GÓP PHẦN CỦNG CỐ VÀ PHÁT TRIỂN CÁC HOẠT ĐỘNG CỦA HỘI HỮU NGHỊ VIỆT NAM – RUMANI
Thay mặt Chi hội Hữu nghị Việt Nam – Rumania Đại học Xây dựng Bucarest được tham dự Đại hội, xin chức sức khỏe các quý vị đại diểu tham dự HDDaij hội tại Hội trường và các điểm cầu trên cả nước, chúc Đại hội lần thứ VII thành công tốt đẹp.
KHÓA 1974 YÊU DẤU
Khóa chúng tôi sang Rumani năm 1974, nhưng trước đó đã có một năm học dự bị ở Khoa Lưu học sinh Đại học Ngoại ngữ Hà Nội
XUẤT BẢN CUỐN KỶ YÊU “HỘI HỮU NGHỊ VIỆT NAM – RUMANI, 30 NĂM XÂY DỰNG VÀ PHÁT TRIỂN”
Nhân dịp Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ VII, Kỷ niệm 30 năm ngày thành lập Hội Hữu nghị Việt Nam - Rumani (9/11/1991 - 9/11/2021) và Kỷ niệm 103 năm Quốc khánh Rumani (1/12/1918 - 1/12/2021),
THƯ CHÚC MỪNG ĐẠI HỘI CỦA CHỦ TỊCH HỘI BÔNG SEN RU-VIỆT
Către, ASOCIATIA de PRIETENIE dintre VIET NAM-ROMÂNIA
NGỌN GIÓ MÙA THU
Mùa thu chưa về cùng gió Để trời còn nắng như nung Giãn cách khắp nơi chống dịch Chắc hạ vẫn nấn ná cùng
HOÀN THÀNH TUYẾN ĐƯỜNG HƠN 1.800 TỶ ĐỒNG XUYÊN ĐẢO CÁT BÀ
14 năm phê duyệt dự án, tuyến đường xuyên đảo Cát Bà dài khoảng 20 km với tổng vốn đầu tư hơn 1.800 tỷ đồng cơ bản hoàn thành.
CÓ AI VỀ PHỐ NÚI?
Anh có về phố núi với em không? Nơi se lạnh đêm đông, nắng hồng trưa hạ
CHUYỆN TUỔI GIÀ
Già rồi ta gặp lại nhau, Mới có thời gian để ngồi tâm sự. Bao thiếu xót, lỗi lầm bạn cho qua hết, Ta cùng cười nhắc lại chuyện ngày xưa.
ROMANIA NỬA THẾ KỶ ĐÃ ĐI QUA
Romania nửa thế kỷ cách xa Nay gặp lại như chưa hề xa cách
KHI NÀO ĐẠI DỊCH COVID -19 CHẤM DỨT?
Cuộc chiến với kẻ thù vô hình Covid-19 có thể sẽ kéo dài, khi nhiều chuyên gia cảnh báo nCoV sẽ tiếp tục tồn tại bất chấp tiêm chủng.
VỀ GIÀ TA VẪN THƯƠNG NHAU
Tin buồn đến từ chân trời xa tít Từ Romania đất nước tôi yêu Tôi không muốn tin, phải đành chấp nhận Mircea ơi anh đã ra đi?
CHÚNG TA CÓ QUYỀN LẠC QUAN VỀ MỘT KỲ TÍCH VIỆT NAM
"Lẽ nào chúng ta không dám mơ, không dám tin rằng 25-30 năm nữa Việt Nam sẽ làm được những kỳ tích".
BÂNG KHUÂNG MÙA HẠ
Chiều mùa Hạ, cánh diều vi vu gió Nhởn nhơ bay, nô giỡn với bầu trời Sợi dây níu tự do có phải từ mặt đất Hay bởi sẽ rất buồn nếu để em rơi?
NHỚ HỒ CIRIC
Tôi ở đây giữa lòng Hà Nôi. Có nhiều hồ đẹp lắm bạn ơi. Nào hồ Tây, hồ Gươm,Bẩy Mẫu, Gửi gắm tâm hồn thi sỹ muôn nơi.
ROMANIA – ĐẤT NƯỚC TÔI YÊU
Romania-đất nước tôi yêu Nửa thế kỷ rồi chẳng hề phai nhạt Từ trái tim tôi cất lên tiếng hát Mỗi lúc nhớ về nơi ấy xa xôi.
HẠ LONG
Nơi hoàng hôn không muốn rời xa biển Nơi bình minh vương sóng nhẹ xô bờ
LẠ
Thế giới lạ lùng! Cụ già trên 90 vẫn tái xuất làm nguyên thủ Những bô lão suýt 80 vẫn say sưa tranh cử Nói chi đến mấy ông ngót 70 mưu bám trụ trọn đời*!
“LITTLE VIETNAM"
Nơi bình yên đón Mùa Xuân trở dạ Nghe xôn xao gió biển vọng về
LÃNG ĐÃNG CUỐI NĂM
Khép lại một năm bằng những trận mưa rào Rửa sạch bụi trần cho xôn xao cành lá Bằng tuyết Sa Pa trắng ngần vách đá Đợi nắng lung linh thêm sắc thắm hoa Đào!
DU XUÂN MÙA COVID
Gặp nhau dưới hàng hoa ban tím Xuân reo vui trên lá trên cành Cây sưa già lỡ mùa hoa trắng Giờ ngút trời lộc biếc chồi xanh.
QUÊ HƯƠNG - EM - VÀ TÔI
Tôi xa quê năm mười chín tuổi Mang trong tim mình hình bóng quê hương Nhớ lũy tre xưa rợp cánh cò tối tối Và nhịp sống trâu khấp khểnh con đường.
CHÀO 2021!
Chẳng thể nào quay ngược được thời gian Dẫu biết Năm 2020 sẽ trôi vào dĩ vãng
MƯỜI CHÀNG TỔ TOÁN...(UAIC IASI, RUMANI)
...Kia anh học tập,chỉ chín,mười Kia anh hội diễn,chỉ xinh tươi
TRƯỜNG MÌNH ĐẤY
Chưa có đốm lửa hồng nào được thắp lên Để mở toang cửa buồng tim đón nhớ
NHỮNG TẤM HÌNH QUA FACEBOOK
Anh gửi cho em mùa thu Lá vàng phủ đầy trên phố Đánh thức trong em nỗi nhớ Những ngày học tập xa quê.
KỶ NIỆM 70 NĂM QUAN HỆ VIỆT NAM – RUMANI ( 1950 -2020 )
Chuyên đề : Hợp tác Dầu Khí
THĂM NGHĨA TRANG TRƯỜNG SƠN
Đứng lặng phút giây Có phải nơi đây xưa là Giới tuyến Hơn hai mươi năm chia cắt hai miền ?
HÀ NỘI MÙA HÈ
Có nghe Mùa Hè Xôn xao ngập tràn tiếng ve Nắng thiêu phượng hồng tung cánh?
THƯ CẢM ƠN CỦA HỘI HỮU NGHỊ "BÔNG SEN" RUMANI - VIỆT NAM
Thay mặt các hội viên của Hội Hữu nghị "Bông sen" giữa Rumani và Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam, tôi xin cảm ơn các bạn vì hành động đoàn kết tuyệt vời với nhân dân Rumani
KHE KHẼ RÉT NÀNG BÂN
Khe khẽ đến cùng cơn gió lạnh Những hạt mưa tí tách trong ngần
CƯỠI CÁ CHÉP
Loáng một cái đã đến ngày Giáp Tết Mai Táo Quân sẽ vun vút lưng trời Cưỡi cá chép, rượu bia thoải mái Chẳng lo bị “ngửi mồm” như bọn lái xe hơi!
TIN BUỒN
Theo thông tin nhận được từ gia đình, Trung ương hội Hữu nghị Việt Nam xin đau buồn thông báo:
40 NĂM - NGHĨA TÌNH KHÔNG PHAI…(tiếp theo và hết)
Phần 5: Một vòng du ngoạn và IASI- thành phố của 46 năm về trước…
40 NĂM - NGHĨA TÌNH KHÔNG PHAI…(P4)
Đã ở sườn dốc bên kia, cuộc sống dạy chúng tôi biết tận dụng quỹ thời gian còn lại cho những việc hữu ích đang trong tầm tay.
40 NĂM - NGHĨA TÌNH KHÔNG PHAI (P3)
Trong đời người chắc hẳn ai cũng gặp nhiều khoảnh khắc hân hoan khó quên.
40 NĂM - NGHĨA TÌNH KHÔNG PHAI (P2)
Phần 2: Người mẹ bản lĩnh và người con trung hiếu.
40 NĂM - NGHĨA TÌNH KHÔNG PHAI (P1)
BBT website xin trân trọng giới thiệu loạt bài viết về chuyến trở lại trường nhân dịp kỷ niệm 40 năm ngày tốt nghiệp mới nhận được từ Nhóm sinh viên Trường ĐHBK Cluj-Napoca, xin mời các bạn đón đọc:
HÀNH TRÌNH VỀ QUÊ, MỘT TOUR DU LỊCH ĐẦY CẢM XÚC –Tiếp theo và hết.
5- Hai ngày cuối cuộc hành trình :
HÀNH TRÌNH VỀ QUÊ, MỘT TOUR DU LỊCH ĐẦY CẢM XÚC – P4/2
Ngày thứ hai Thăm vườn thực vật: Theo lịch, mười giờ sáng chúng tôi có mặt ở Vườn Thực vật Alexandru Borza của thành phố.
HÀNH TRÌNH VỀ QUÊ, MỘT TOUR DU LỊCH ĐẦY CẢM XÚC- P4/1
4. Về quê.1. Không còn nhiều thời gian nữa. Đã là 26 tháng 6, mà lịch họp mặt đã định trước vào 28 và 29 tháng 6. Từ Bucuresti, chúng tôi phi về Cluj. Tất nhiên lái xe cũng chạy rất cẩn thận. Đến mỗi thành phố, chúng tôi vẫn dừng lại ít lâu để chụp ảnh l
HÀNH TRÌNH VỀ QUÊ - MỘT TOUR DU LỊCH ĐÀY CẢM XÚC- P3
3. Vượt biên : Con tàu tốc hành đi từ Timisoara trở về Bucarest không phải chậm mà là rất chậm. Chúng tôi về Bucarest trễ đến hai giờ. Đói, mệt, lại mất một giờ nữa để ăn sáng. Thế là lịch trình phải rút bớt vài điểm.
HÀNH TRÌNH “VỀ QUÊ” - MỘT TOUR DU LỊCH ĐẦY CẢM XÚC-P1
Nhân dịp 45 năm ra trường, chúng tôi, ba cựu sinh viên cùng lớp Khoa Văn trường Tổng hợp Babes-Bolyai, và 2 cựu sinh viên của Khoa Hoá Công nghiệp, Trường ĐHBK Timisoara lên đường sang Romania dự lễ và trao tặng quà kỷ niệm.
CLUJ ƠI! KHUNG TRỜI YÊU ĐẾN THẾ…
Thêm tháng Năm- mùa của hoa và nắng. Chúng tôi về với thuở trắng trong,
ROMANIA - XỨ SỞ NGÀN HOA
Romania xứ sở ngàn hoa . Có dãy Carpat xanh tạo ra nhiều suối nhỏ
TRỞ LẠI RUMANI
Tôi đã trở về sau một chuyến đi xa Một chuyến đi bốn mươi năm đằng đẵng Vào một ngày mùa thu đầy nắng Đứng lặng sân trường tóc trắng phôi pha
VIỆC LÀM NHỎ, Ý NGHĨA LỚN - P1
Khoảng thời gian 10 năm trở lại đây, số lượng các đoàn cựu sinh viên Việt Nam quay trở lại thăm đất nước Rumani, thăm trường cũ, thầy cô giáo và các bạn cựu sinh viên cùng khóa ngày càng nhiều.
ĐẠI SỨ VIỆT NAM TẠI ROMANIA: CHUYẾN THĂM CỦA THỦ TƯỚNG SẼ ĐƯA HỢP TÁC SONG PHƯƠNG LÊN MỘT TẦM CAO MỚI
Trả lời phỏng vấn báo chí về chuyến thăm chính thức Romania của Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc và Phu nhân theo lời mời của Thủ tướng Romania Viorica Dăcilă, Đại sứ Đặc mệnh toàn quyền nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam tại Romania Đặng Trần Phong tin tư
ROMANIA THUỶ CHUNG VÀ NỒNG HẬU QUA CHIA SẺ CỦA NGUYÊN ĐẠI SỨ VIỆT NAM
Với ông Nguyễn Quang Chiến, nguyên Đại sứ Việt Nam tại Romania (2009-2012), Romania là vùng đất bí ẩn,
DOANH NGHIỆP VIỆT, LÀM SAO ĐỂ LỚN?
Sau hơn 30 năm đổi mới Việt Nam mới có rất ít doanh nghiệp lớn, 97% vẫn là doanh nghiệp vừa, nhỏ và siêu nhỏ...
VỀ TUỔI TRĂNG RẰM
Mùa xuân về lại vườn xưa Hoa chanh hoa bưởi hương đưa dịu dàng
SỐNG CHẬM
Mình về quê sống chậm Không khói bụi ồn ào Xa phồn hoa phố thị Thấy yên bình biết bao!
HUYỀN THOẠI TÌNH YÊU...
Tình yêu có tự thuở nào Mà bao huyền thoại ghi vào sử xanh
VỀ TRƯỜNG
Chúng tôi về tìm tuổi trẻ ngây thơ Tìm dấu xưa nơi giảng đường, ký túc Tình yêu lớn nâng bước chân vượt giốc Con dốc ngày xưa chỉ vượt bằng tầu!
ROMANIA- TÌNH YÊU CỦA TÔI
Chỉ cần nghe giọng nói, Đã tràn ngập yêu thương. Chỉ cần thoáng nhìn thôi, Lòng đong đầy nỗi nhớ.
CHUYỆN ĐOÀN TÀU LẠC
Mùa thu năm ấy, chiều hoàng hôn, ngày 3 tháng 8 năm 1969, tại ga Hàng Cỏ của thủ đô Hà Nội ( Nay là Ga Hà Nội ), giữa những đoàn tàu trên sân ga có 1 đoàn tàu liên vận chuẩn bị chuyến đi về phương Bắc
GẶP NHAU TRÊN ĐẤT CẢNG
Kỷ niệm những ngày 9 cô gái trên đoàn tàu liên vận năm 1969 gặp nhau sau 49 năm xa cách.
50 NĂM TRỞ LAI RUMANI
Tháng 8 năm 2018 đoàn lưu học sinh Đại học Tổng hợp Babes Bolyai trở lại thăm trường và Rumani - Quê hương thứ 2 của chúng tôi.
TIẾNG CÒI TÀU
Chúng tôi không gọi tuổi hoàng hôn Chỉ mong cây đời thắm xanh hơn Kéo ngược thời gian quay trở lại Muốn bình minh về sống vui hơn .
ĐÂU TRÁCH GIÓ MÂY
Nửa thế kỷ* trôi như gió thoảng Nét phong sương đọng những vui buồn Chân bước dọc ngang mòn Trái Đất Tóc vờn gió hú đỉnh Trường Sơn
PROFESORUL DUMNEAVOASTRĂ SI DUMNEAVOASTRĂ SUNTETI PROFESORII MEI
Era o zi frumoasă de primăvară din anul 2005; lucram la catedra de matematică şi informatică a Universitatii Ha Noi, cȃnd uşa s-a deschis şi un tȃnăr imbrăcat elegant a intrat în încăpere. El a venit mai aproape de mine şi m-a intrebat:
TÌNH XA
Muốn ôm con vào lòng Như những ngày thơ bé Con luôn đi cùng mẹ Ấm áp bàn tay xinh.
HUYỀN THOẠI TÌNH YÊU...
Tình yêu có tự thuở nào Mà bao huyền thoại ghi vào sử xanh Cau che trầu quấn chung quanh Là thiên tình sử có anh có nàng
THU HÔM NAY MONG HÈ SAU ĐANG TỚI...
Rất có thể: Chỉ một lần thêm nữa. Cluj ơi! Chờ đếm bước chân "về"...
NGÀY ẤY… NHƯ CHỈ MỚI HÔM QUA
Như định mệnh và mối lương duyên trong cuộc đời, chuyến tàu vạn dặm của tháng Tám mùa thu cách đây 45 năm đã đưa 82 người con ưu tú đất Việt – những chàng trai cô gái tuổi mười tám đôi mươi rời mái trường Đại học Ngoại ngữ
VỀ TRƯỜNG
Chúng tôi về tìm tuổi trẻ ngây thơ Tìm dấu xưa nơi giảng đường, ký túc
IASI – VƯỜN IASI
(Tặng Chị Bình, anh Việt-chủ Vườn Iasi ở Lương Sơn,cùng các bạn đang sang thăm IASI, Rumani)
ƯỚC GÌ KHÔNG PHẢI...
Những mối tình đang dở...của các bạn tôi...(1967-2017). !Nuối tiếc ...an ủi bằng câu trả lời "Giá như"...mà cũng là câu hỏi ...?
NHỚ NHỚ QUÊN QUÊN
Bây giờ nhớ nhớ quên quên Ai về nhắc tuổi thần tiên thì về....
KỶ NIỆM BIỂN ĐEN (HẮC HẢI)
Ta lại về đây thăm lại biển đen Nơi sóng vỗ ồn ào không hề ngớt .
GẶP NHAU TRÊN ĐẤT CẢNG
(Kỷ niệm những ngày 9 cô gái trên đoàn tàu liên vận năm 69 gặp nhau sau 49 năm chia xa )
NẾU CÓ THOÁNG BUỒN
Tôi chợt giật mình khi mùa xuân ập đến Đáng lẽ phải vui sao tim lại thoáng buồn?
GIỮA RỪNG GIÀ ...
Một mình ở giữa rừng già Chung quanh cổ thụ la đà mây bay...
NGUYÊN THỦ TƯỚNG PHAN VĂN KHẢI LUÔN MẠNH MẼ CẢI CÁCH VÀ QUYẾT TÂM HỘI NHẬP
Gần 9 năm lãnh đạo Chính phủ (1997 - 2006), nguyên Thủ tướng Phan Văn Khải được nhìn nhận với vai trò người có tư tưởng cải cách, hội nhập.
LỊCH SỬ VÀ Ý NGHĨA NGÀY QUỐC TẾ PHỤ NỮ 8/3
Mùng 8/3 từ lâu đã được biết đến là ngày Quốc tế Phụ nữ. Tuy vậy, lịch sử và ý nghĩa của ngày lễ này hay những điều độc đáo xung quanh nó thì không phải ai cũng rõ.
NHÌN LẠI CHẶNG ĐƯỜNG 30 NĂM ĐẦU TƯ NƯỚC NGOÀI TẠI VIỆT NAM
Đầu tư nước ngoài du nhập những phương thức đầu tư, kinh doanh mới vào Việt Nam, góp phần phát triển kinh tế - xã hội, phục vụ đời sống nhân dân...
"PHẢI CÓ KHÁT VỌNG LỚN LAO, NIỀM TIN MÃNH LIỆT ĐƯA ĐẤT NƯỚC TIẾN LÊN"
Buổi họp tối muộn sau trận đấu của đội tuyển U23, Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc đã nhấn mạnh "Phải có khát vọng lớn lao, niềm tin mãnh liệt đưa đất nước tiến lên, chứ không thể bình bình mãi”.
GÓC PHỐ MÙA ĐÔNG
Một đầu ngày ấm áp Nắng đông dọi phố nhà Đôi cánh chim ríu rít Sà xuống bên luống hoa.
ANH XIN CHUỘC LỖI MÙA XUÂN !
Tết này Em có về quê Hãy nhắn để Anh về với Nửa thể kỷ rồi mong đợi Một lần được gặp lại nhau.
HOAN HÔ ĐỘI TUYỂN BÓNG ĐÁ U23 VIỆT NAM
(Cảm tác khi xem trận bán kết Việt Nam - Qatar của Giải vô địch bóng đá U23 châu Á này 23/1/2018)
NGƯỜI ĐẸP HUNGARY VÀ HÀNH TRÌNH 30 NĂM TÌM NGƯỜI CHA VIỆT- Kỳ 2
Kỳ 2: Hạnh phúc và nước mắt
NGƯỜI ĐẸP HUNGARY VÀ HÀNH TRÌNH 30 NĂM TÌM NGƯỜI CHA VIỆT: Kỳ 1
BBT xin đăng lại câu chuyện tình cảm động (đã đăng cách đây 5 năm ở phiên bản trước) giữa cô sinh viên người Hungary và chàng sinh viên Việt nam học ở Rumani để cùng nhớ lại một thời...
NHƯ MỘT LẦN TRỞ LẠI TUỔI THƠ
Những niềm vui đã qua Mình gọi là kỷ niệm Năm tháng đi và đến Cứ như là giấc mơ
TUỔI NHIỀU
Bạn cười ta hay ốm Ta cười bạn lại đau Gặp nhau ở bênh viện Tâm sự rõ thật lâu
CẢM TÁC MÙA ĐÔNG
Ngày xưa đã một thời xuân Đầy ắp tiếng cười thiếu nữ Ngày xưa trong giá trắng ngần Tóc mây bồng bềnh như lụa
MỘT SỐ KỶ NIỆM ĐÁNG NHỚ QUA NHỮNG CHUYẾN ĐI
Tình cảm của người Rumani đối với đất nước, con người Việt Nam rất trìu mến , thân thương, cảm động,… đã được nhiều người từng viết bài, nhớ lại, và…có lẽ sẽ không bao giờ kể hết.
NHỮNG KỶ NIỆM VUI Ở RUMANI
Có một dạo vào giữa năm 1971 tôi bị mất ngủ kéo dài vì việc học tập quá căng thẳng, đêm nào cũng vào nhà hát xem vở diễn tới khuya, ngày thì theo các đạo tiền bậc thầy để kiến tập dàn dựng vở diễn, ngày nào không vào nhà hát ...
50 NĂM NGHĨA TÌNH BÈ BẠN
(KỶ NIỆM 50 NĂM CỰU SINH VIÊN KHÓA 1967 RỜI VIỆT NAM SANG TP IASI VÀ CLUJ HỌC TẬP - 1967- 2017)
MÙA THU CÒN Ở LẠI
Chẳng lẽ muộn rồi ư hỡi sắc lá vàng Sương lãng đãng chiều thu dịu dàng đến thế
KỶ NIỆM VỀ CHIẾC MÁY KHÂU LIÊN XÔ
Số là những ngày ăn học tại thành phố Iasi - Romania mình vì sự say mê công nghệ mà mua sắm mấy đồ chẳng giống ai
NHỚ MÃI
Đã tròn hai tháng kể từ ngày đoàn chúng tôi, những cựu sinh viên đại học Bách khoa Gh.Asachi tại thành phố IASI, RUMANI trở về thăm trường cũ.
IASI THÂN THƯƠNG IASI ÂN TÌNH .
Gần hai tháng rồi rời xa IASI Mà sao em vẫn nhớ đến nao lòng
BÀI THƠ VIẾT VỘI
Tôi cứ mong một buổi được trở về Miền đất xưa đi qua thời son trẻ Dòng sông Dambovita êm đềm đến thế Chuyến tramvai đưa bước mỗi sớm chiều
BÀI THƠ VIẾT VỘI
Biết thời gian cũng chẳng còn bao nhiêu Mà cuộc sống biết bao điều níu kéo
CHÀO ROMANIA
Chào Romania! Chúng tôi trở lại đây Nói lời tri ân, tìm về tuổi trẻ
“MỘT TRONG NHỮNG CÂU CHUYỆN TÌNH HAY NHẤT TỪNG CÓ Ở IASI”
Ngày 8-8-2017 một tở bảo hàng ngày khác của IASI đã có bài viết kèm theo ảnh và video về buổi gặp mặt của trường ĐH BK.IASI với nhóm CSV VN về thăm trường .
NHỮNG NGƯỜI BẠN RUMANI THÂN THIẾT (COLEGII ROMANI APROPIATI.)
Hai tuần qua ở Rumani chúng tôi được sống trong tình cảm trìu mến thân thương của người dân Rumani và bạn bè cùng học khi xưa .
SAU 45 NĂM TỐT NGHIỆP CHÚNG TÔI VỀ THĂM TRƯỜNG CŨ
Ngày 7-8 là một ngày trọng đại đối với đoàn CSV VN trường ĐH BK IASI chúng tôi .
NÂNG CAO NĂNG LỰC CẠNH TRANH CÁC MẶT HÀNG XUẤT KHẨU
Thủ tướng Chính phủ vừa phê duyệt Đề án nâng cao năng lực cạnh tranh các mặt hàng xuất khẩu của Việt Nam đến năm 2020, định hướng đến năm 2030.
NHỮNG NGƯỜI VIỆT NỔI DANH TRONG LỊCH SỬ TRUNG QUỐC
Anh hùng đánh giặc Hung Nô, tổng công trình sư của Tử Cấm Thành, ông tổ pháo binh trong lịch sử Trung Quốc… đều là những nhân tài đến từ nước Việt.
35 NĂM-NGÀY TRỞ LẠI
Thấm thoắt 35 năm đã đi qua, cuộc đời bao biến đổi, lòng vẫn hằng mơ có dịp trở lại thăm chốn xưa, đất nước Rumani xinh đẹp, ở đó có trường Dầu-Khí- Địa chất Bucuresti.
THÁNG NĂM VỀ TRÊN PHỐ
Ta lại gặp tháng năm về trên phố Cơn gió chiều xào xạc lẫn tiếng ve
CUỘC TÁI NGỘ TRONG MƠ TRÊN ĐẤT VIỆT NAM
Hơn cả mọi lời nói có thể diễn đạt được bằng ngôn từ, những cái ôm ghì nồng ấm xen lẫn giữa những giọt nước mắt nghẹn ngào, nụ cười hồi sinh tuổi thanh xuân của những người bạn Rumani và Việt Nam
NỖI NHỚ MÙA HÈ...
Rực một trời hoa phượng đỏ Chợt như nghe tiếng ve kêu Đã như đong đầy kỷ niệm Về tuổi học trò dấu yêu!
HÀNH TRÌNH VỀ THĂM THẦY GIÁO CŨ - VIỆN SỸ, GIÁO SƯ GHEORGHE BUZDUGAN, NGƯỜI THẦY ĐẦY ÂN NGHĨA CỦA TÔI
Tháng 9 năm 1965 , trong khói lửa của cuộc chiến tranh chống Mỹ, cứu nước ác liệt, chúng tôi gồm 99 học sinh vừa tốt nghiệp lớp 10 (lớp cuối cấp 3 lúc bấy giờ) được cử sang Rumani học đại học, theo học bổng do Chính phủ Rumani cấp.
NƠI ẤY ĐÃ CÓ NGƯỜI THẦY KHƠI DẬY CHO TÔI MỘT TÌNH YÊU KHOA HỌC, MỘT NHÂN CÁCH SỐNG CỦA MỘT NHÀ KHOA HỌC CHÂN CHÍNH
Sau khi tốt nghiệp (1971) về nước, tôi được phân về Viện Thiết kế máy công nghiệp, nay là Viện Nghiên cứu Cơ khí, Bộ Công nghiệp
TRẺ, GIÀ
Sóng với sóng lăn tăn Đúng là con sóng trẻ Gió vẫn là gió nhẹ Không đủ căng cánh buồm.
ĐOÀN CA MÚA NHẠC DÂN TỘC RUMANI – DOINA GORJULUI BIỂU DIỄN TẠI HÀ NỘI
Tối 15/3, Chương trình biểu diễn của Đoàn nghệ thuật ca múa nhạc Rumani – Doina Gorjului do Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch (VHTTDL) Việt Nam phối hợp với Đại sứ quán Rumani tại Hà Nội và Viện Văn hóa Rumani tại Bắc Kinh tổ chức đã diễn ra tại Rạp Công nh
CHỈ LÀ BIỆT LY…
Người dọn lap chợt thấy vần thơ cũ Người về qua thấy hoang lạnh góc trời
NÓI VỚI ANH
Đây chính là bước ngoặt của cuộc đời Khi từ giã những tháng ngày " binh nghiệp"
YÊU THƯƠNG NGỌT NGÀO
Xanh xanh là những rặng cây Êm êm là những cụm mây bồng bềnh Mặt trời ló rạng đằng đông Tiếng chim ríu rít ửng hồng ban mai
ĐÃ TỚI NGÀY XUÂN
Hình như mùa Đông đi vắng Bầu trời ngày ấy trong xanh Vườn IASI ấm nắng Bưởi cam vàng đỏ trĩu cành.
AI ĐƯA EM VỀ
Chiều vắng ai đưa em về? Hoàng hôn nhuộm vàng lối nhỏ Lời hẹn hò bay theo gió Em về chiếc bóng đơn côi.
VAI CHÍNH, VAI PHỤ…
Nhân ngày Valentine xin gửi một niềm mong tới một nửa thế giới rằng chị em phụ nữ chúng tôi là cây sậy rất yếu mềm chỉ muốn được nương tựa vào các anh những cây sồi vững chắc mà thôi.
XUÂN VỀ CÙNG TA
Đi bên nhau đã chừng ấy mùa xuân Vẫn ngờ ngàng như lần đầu bẽn lẽn Ánh mắt em, bờ môi em thánh thiện Và nụ hôn ngây ngất đến không ngờ.
ĐÊM TĨNH LẶNG
Tôi về trong đêm tĩnh lặng Không gian thăm thẳm, mênh mông Cô đơn không buồn không nhớ Nằm nghe bước chân mùa Đông.
TỰA VÀO XUÂN
Mùa xuân về ngang qua ngõ Chợt bừng hương sắc thanh tân Đóa hoa hé môi chúm chím Bên giàn lá nõn rung rinh
GÓC PHỐ MÙA ĐÔNG
Một đầu ngày ấm áp Nắng đông dọi phố nhà Đôi cánh chim ríu rít Sà xuống bên luống hoa
ĐÊM TĨNH LẶNG
Tôi về trong đêm tĩnh lặng Không gian thăm thẳm, mênh mông Cô đơn không buồn không nhớ Nằm nghe bước chân mùa Đông.
NGÀY ẤY CHÚNG MÌNH...
Ngày ấy chúng mình từ giã quê hương Về Thủ đô, lên chuyến tàu vạn dặm Từ phố nhỏ hay miền xa hẻo lánh Tới một nơi cảnh đẹp tựa thiên đường
MÙA THƯƠNG NHỚ
Chợt nhìn hàng cây trên phố Chợt nghe tiếng lá khô rơi Rùng mình trước cơn gió lạnh Biết mùa Đông tới thật rồi!
NHỚ VỀ IASI MẾN THÂN
Nếu nói về ngày vui Mà quên nhắc Iasi Là mình rất thiếu sót Phải không bạn mến thân
THƠ CHO MÙA LÁ RỤNG
Có chờ đợi đâu mùa thu vẫn cứ đến Với bao nhiêu thân thuộc lẫn lạ lùng Vẫn lá rụng, mây bay như ngày ấy Mà sao ta thấy thương mến vô chừng
TRÁI ĐẤT TƯỞNG TO
Trái đất tưởng to mà cũng nhỏ Đất nước mình còn nhỏ biết bao nhiêu
NHỚ NGƯỜI
Nỗi nhớ ai mang về giăng mắc Để ngày muôn lối cứ tơ vương Sớm mai sương mới cài mái tóc Đã nghe hoa lá dậy đưa hương
CUỘC TÁI NGỘ TRONG MƠ TRÊN ĐẤT VIỆT NAM
Hơn cả mọi lời nói có thể diễn đạt được bằng ngôn từ, những cái ôm ghì nồng ấm xen lẫn giữa những giọt nước mắt nghẹn ngào, nụ cười hồi sinh tuổi thanh xuân của những người bạn Rumani và Việt Nam sau gần 40 năm xa cách đã lay cảm đến tận cùng tâm khảm của
MỘT VÀI CẢM NGHĨ SAU CHUYẾN DU LỊCH THĂM LẠI RUMANI
Một vài cảm nghĩ sau chuyến du lịch thăm lại Rumani, đất nước tôi đã sống và học tập trong 6 năm, xin gửi các bạn đồng môn đọc để cùng chia sẻ.
"NGƯỜI CON NUÔI VIỆT NAM" ÍT NGƯỜI BIẾT CỦA FIDEL CASTRO
Sát cánh bên Lãnh tụ Fidel Castro mỗi khi ông làm việc với Việt Nam, là người phiên dịch được ông Fidel yêu quý đặc biệt
NHỮNG DÒNG CẢM XÚC TỪ BẠN RUMANI (P2)
Mi-e dor de Vietnam… On 12.11.2016 Olimpia Maria Balc balc_olimpia@yahoo.com> wrote:
VÔ CÙNG THƯƠNG TIẾC LÃNH TỤ CÁCH MẠNG CUBA FIDEL CASTRO RUZ
BBT xin trân trọng giới thiệu một số bài thơ của CSV để tưởng nhớ Lãnh tụ cách mạng Cuba Fidel Castro Ruz - Người bạn vĩ đại của nhân dân Việt Nam.
NHỮNG DÒNG CẢM XÚC TỪ BẠN RUMANI (P1)
Sau gần hai tuần thăm quan những địa danh tiêu biểu qua ba miền Bắc-Trung-Nam, các bạn đã về tới nhà an toàn. Đó là điều mà chúng tôi chờ đợi nhất. Ngay sau khi các bạn rời Việt Nam, chúng tôi đã liên tục nhận được những dòng cảm xúc chuyển qua Email. Khô
NGƯỜI KIẾN TẠO NHỮNG NHÀ TÌNH BÁO CHIẾN LƯỢC
Vào dịp kỉ niệm 39 năm Đại thắng mùa xuân 1975, tại một căn hộ trong ngõ nhỏ gần Sân vận động Hàng Đẫy (SVĐ Hà Nội), gia đình ông Vũ Mạnh Kha (nguyên Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Thành phố Hà Nội) và một số đồng đội đã tổ chức buổi lễ đầm ấm kỉ niệm 100 năm
VỀ NGÀY XƯA...
Những ngày này mọi người nhắc nhở, tri ân các thầy cô giáo, còn tôi nhớ tất cả: thầy cô, bạn bè và mái trường xưa, nhưng không thể nào nói hết trong một bài viết. Tặng cho các chị em của tôi, những người cùng nhau đèn sách 3 năm cuối của tuổi học trò.
KHỔNG VĂN ĐƯƠNG - BÓNG HỒNG TRONG THƠ NHẠC
Năm 1965, sau khi học xong chương trình phổ thông, chàng trai Khổng Văn Đương (sinh năm 1945, quê Tứ Xã, Lâm Thao, Phú Thọ) được chọn sang Romania theo học Khoa Hóa tại Trường ĐH Bách khoa Georges Dej Bucharest.
SẮC THU MÀU NHỚ
Biển lặng ngày lên rực rỡ hồng Trên bờ gió chải tóc hàng phong Những làn mây trắng trôi hờ hững Vẽ bức họa hình lên nước trong
TÂM TÌNH CỦA HÀNG BẠCH DƯƠNG
Khi em đến hàng bạch dương mới trồng Trải qua bốn mùa đông giờ bạch dương đã lớn Dù đêm tối thức khuya hay bình minh dậy sớm Lá cứ hát rì rầm gợi em nhớ tới anh.
KÝ ỨC..
Anh nhủ em hãy trở về bên ấy Tìm Thu vàng nơi Ciric, Copou Em hằng mơ được một lần trở lại Nhớ rất nhiều, không riêng sắc Thu đâu!
CÓ MỘT NGÀY THU...
Có một ngày Thu trong vắt Vườn thu bỗng chốc xôn xao Hoa lan tinh khôi trong nắng Mẫu đơn đỏ thắm đón chào.
NHÀ THƠ KHỔNG VĂN ĐƯƠNG VÀ MỐI TÌNH ĐẸP TRONG KÝ ỨC
"Tôi viết bài thơ 2 tuần sau khi Valentina gửi thư trách móc. Trong phòng vắng, nhìn qua cửa sổ tuyết rơi đầy, tôi thấy trơ trọi ghê gớm. Bài thơ phỏng lại gần như toàn bộ nỗi niềm ai oán, giận hờn của Valentina"
THẦY TÔI
Đã bao nhiêu chuyến tầu đêm đưa tôi từ thủ đô Bucaret về Cluj- Napoca trong gần 50 năm qua, nhưng lần đi này có một cảm xúc buồn man mác trong tôi vì đây không phải lần về nhập học, thăm trường, thăm thầy hay bạn bè mà là về để viếng thầy tôi
IASI- THÀNH PHỐ TÔI YÊU
Tôi đã trở về Thành phố tôi yêu Iasi ơi! trăm thương ngàn nhớ
MỘT MIỀN KÝ ỨC
Tháng Chín-một chiều thu đã muộn Sân Kinh Tài nhuốm đỏ ánh hoàng hôn Làm nao lòng bao kẻ ở mười phương Sắp phải chia ly bao niềm thương,nỗi nhớ
MỘT THỜI
Một thời tóc tết đuôi sam Mắt đen lay láy ,căng tràn mộng mơ Một thời tuổi trẻ ngây thơ Suốt ngày đọc sách ,bơ phờ học thi..
MỘT BỨC THƯ TAY…
Tháng Chín 2016-đã là gần lắm ngày chúng tôi sẽ được đón 30 bạn cựu sinh viên của trường Bách khoa Cluj-Napoca đến Việt Nam theo lịch trình từ 18 đến 28/10. Đây là điều mà chúng tôi ấp ủ và hy vọng từ lâu nhưng không dám tin sẽ thành sự thật bởi hiểu rất
HÀNH TRÌNH TỪ HÀ NỘI ĐẾN BUCAREST-Tiếp theo và hết.
Ngày 8-9-1965 (13,tháng Tám Ất Tỵ)
HÀNH TRÌNH TỪ HÀ NỘI ĐẾN BUCAREST-Tiếp theo 3
Ngày 4-9-1965 (9 tháng Tám , Ất Tỵ )
HÀNH TRÌNH TỪ HÀ NỘI TỚI BUCAREST- Tiếp theo 2
2-Tàu liên vận . “Đồng Đăng đây, nọ Bằng Tường, Song song đôi mặt như gương với hình . Bên kia biên giới là mình, Bên ni biên giới cũng tình quê hương “.
HÀNH TRÌNH TỪ HÀ NỘI ĐẾN BUCAREST (Phần 1)
BBT xin trân trọng đăng tải bài viết của tác giả Cao Văn Kỳ-CSV Khóa 1965-1971 về những kỷ niệm đầu tiên khi rời Tổ quốc sang Rumani. 1-Ngày ra đi :30-8-1965.
MỘT THỜI
Một thời tóc tết đuôi sam Mắt đen lay láy ,căng tràn mộng mơ Một thời tuổi trẻ ngây thơ Suốt ngày đọc sách ,bơ phờ học thi....
NHỚ VỀ IASI MẾN THÂN
Có những điều tưởng chừng như đã xa xôi trong bộn bề cuộc sống nhưng giống như viên than hồng dưới lớp tro tàn chỉ một làn gió đụng chạm nhẹ đã bùng lên dữ dội, tình yêu về Iasi trong tôi như thế…..
CHỜ THU
Bằng lăng cất tím đi rồi Phượng hồng giấu lửa để rồi Thu sang Đã mong dìu dịu nắng vàng Đã chờ xanh thẳm mơ màng trời thu
HÃY ĐỪNG QUÊN
Cứ mỗi dịp ngày 15/8 đến trong tôi lại bừng lên nỗi nhớ một thời của tuổi thanh xuân, sôi nổi, bồng bột và đầy mơ mộng... Xin gửi tới mọi người bài thơ cũ nói lên tình cảm "siêu tưởng tượng và chè mạn" đó.
MIỀN ĐẤT NHỚ
Viết nhân dịp kỷ niệm Quốc khánh Rumani và 50 năm cựu SV Việt Nam đến IASI, Rumani (1966-2016).
NHẬT KÝ ĐƯỜNG ĐI
Tôi xin chép lai những dòng nhật ký viết trên tàu liên vận quốc tế khi đi học ở Rumani cách đây 48 năm với 14 ngày đêm liên tục trên tầu (Chỉ có 1 đêm nghỉ lại ở Mascova).
TRỞ LẠI CHIẾN TRƯỜNG XƯA
Trở lại chiến trường Vị Xuyên (Hà Giang), thăm đồng đội nằm đây và mãi mãi không trở về, thắp nén nhang mà sống mũi cay cay. Bao năm rồi cứ ngỡ như ngày hôm qua, trong giấc mơ tôi gặp lại các bạn, tuổi 19, 20 với nụ cười tươi rói…
HÁT CHO ĐỒNG ĐỘI TÔI NGHE
Tôi đứng hát cho đồng đội tôi nghe. Giữa nghĩa trang khắp bốn bề hoang vắng. Đồng đội tôi đang xếp thành hàng thẳng. Xung quanh tôi toàn màu trắng mộ bia.
CHỊ VỀ THĂM LẠI TRƯỜNG XƯA
Chị về thăm lại trường xưa Đường quen lối cũ như vừa đi qua Hai hàng thông biếc vời xa Đã kề cận bước la đà với mây
NHỚ TRƯỜNG CŨ (Trường ĐH Bách khoa Bucarest).
Ở nơi ấy có một mùa thu cũ Lá phong bay vàng rực Polizu Lớp học nhỏ trong một tòa nhà nhỏ Cùng sẻ chia những năm tháng diệu kỳ
HỒ CHÍ MINH – NGƯỜI ĐÃ MANG TÌNH CẢM VÀ VĂN HÓA CỦA NHÂN DÂN VIỆT NAM ĐẾN VỚI NHÂN DÂN RUMANI
Chủ tịch Hồ Chí Minh thăm chính thức Rumani năm 1957, thể hiện tình cảm hữu nghị sâu sắc giữa hai dân tộc. Chuyến thăm đã để lại dấu ấn đặc biệt trong lịch sử quan hệ Việt - Rumani.
NGÀY ẤY
Ngày ấy qua lâu rồi Mà sao cứ nhớ mãi Vẫn cảm thấy bồi hồi Mỗi khi được nhắc lại.
NGÀY ẤY CHÚNG MÌNH...
Ngày ấy chúng mình từ giã quê hương Về Thủ đô, lên chuyến tàu vạn dặm Từ phố nhỏ hay miền xa hẻo lánh Tới một nơi cảnh đẹp tựa thiên đường
TÌNH YÊU KHÔNG CÓ LỖI
Kính tặng các bạn cựu sinh viên tại Rumani khóa 1965-1971
BÂNG KHUÂNG
Tôi có những người bạn cùng khóa mà từ ngày rời trường BK Buc chúng tôi không gặp lại nhau tức là 30 năm(1979-2009) cho tới khi nghe tin bạn ốm nặng phải mổ não mới tụ họp nhau tới thăm bạn được, mừng mừng tủi tủi gặp nhau mà bạn nào cũng rưng rưng, rồi h
SINAIA
Bốn mươi năm chưa về Sinaia Tuyết phủ trắng núi rừng Carparti Riul Rece in vào ký ức Thời sinh viên…
CHỦ TỊCH HỒ CHÍ MINH: VIỆT NAM LỆ THUỘC TRUNG QUỐC? – KHÔNG BAO GIỜ!
Lời nói giản dị và đanh thép của Chủ tịch Hồ Chí Minh đã tạo một làn sóng xúc động mạnh mẽ và lòng tự hào dân tộc trong nhân dân Việt Nam.
HỎI NHÀ THƠ
Bài thơ được viết trong một chiều Thu 1970, trước tượng MIHAI EMINESCU trong công viên COPOU, sau khi từ chối một lời đề nghị lịch sự: "cho phép mình đi dạo cùng ...".
DI CHÚC CỦA CHỦ TỊCH HỒ CHÍ MINH
Di chúc của Chủ tịch Hồ Chí Minh công bố năm 1969, có đề ngày 10/5 gồm 4 trang in khổ 14,5×22 cm. Trong lễ tang của Chủ tịch Hồ Chí Minh, đồng chí Lê Duẩn, khi đó là Bí thư thứ nhất Ban Chấp hành Trung ương Đảng Lao động Việt Nam đọc lời điếu và công bố D
KỶ NIỆM 50 NĂM TRÊN CHUYẾN TẦU LIÊN VẬN QUỐC TẾ HÀ NỘI - BUCAREST
Tháng 8/2016 này vừa đúng nửa thế kỷ là ngày kỷ niệm 50 năm cuộc hành trình trên con tàu liên vận quốc tế của đoàn du học sinh Việt nam lên đương sang nước bạn Rumani .
CÂU CHUYÊN NHỎ VỀ CHIÊC DÂY CHUYỀN CỦA MONICA
Tôi vốn nhỏ con lại chẳng được đẹp trai như nhiều sinh viên Việt khác trên đất Rumani cũng không có nhiều cơ hội tiếp xúc với con gái Rumani mấy.
THĂM VƯỜN IASI
Anh chi Lê Thanh Việt –Lưu Cẩm Bình Đặt tên cho Vườn Đồi ở Lương Sơn Hoà Bình của mình là Vườn IASI (tên một thành phố của Rumani).
NƠI ẤY QUÊ NHÀ
Tặng Hữu Bốn-Bạn cùng phòng , kỷ niệm những ngày học tập tại Rumani.
NHÌN CÚC VÀNG LẠI NHỚ MÙA THU
Nhìn Cúc Vàng lại nhớ Mùa Thu Mùa trống giục hẹn hò nhau tới lớp
MÙA HÈ Ở HẮC HẢI
Kỷ niệm chuyến Công tác sang Romania và bay ra Constanta thăm Giàn tự nâng - Gloria ( Jack-up ) đang Khoan tìm khí ở biển Hắc Hải mùa hè 1976 .
HOA BƯỞI
Về quê mùa này sao thích thế. Đâu đâu cũng thơm ngát mùi hoa bưởi. Hương thơm lan tỏa từ trắng muốt cánh hoa...
NÓI VỚI BIỂN
Biển vắng người biển buồn không muốn hát Sóng xô bờ chầm chậm nhớ chân ai Có gì đó nơi trùng dương bát ngát Một con thuyền lặng lẽ đơn côi...
CHUNG MỘT TÌNH YÊU
Những ngày mùa thu tháng 10, Hà Nội thật đẹp, nắng óng ả nhuộm vàng không gian, gió dìu dịu mơn man trên phố, tâm hồn thư thái, bay bổng hơn.
ẤN TƯỢNG KHÓ QUÊN SAU HƠN 30 NĂM TRỞ LẠI RUMANI
Tháng 9 năm 2004, may mắn cho tôi được tham gia Hội nghị thế giới lần thứ 23 về Bưu chính tổ chức tại Bucarest, thủ đô đất nước Rumani yêu mến- nơi tôi đã từng sống và học tập 6 năm (từ 8/1968- 7/1974) và đã rời xa hơn 30 năm trước.
TUỔI TRẺ ƯỚC MƠ
Những chuyến tàu đưa hàng trăm thanh niên sang các nước Đông Âu học tập, chúng tôi là lứa học sinh rời đất nước vào năm 1969, năm mà cả nước còn sục sôi chống Mỹ. Chúng tôi thay mặt các bạn trẻ được Nhà nước gửi đi đào tạo theo diện Mặt trận Dân tộc giải
NHỚ LẮM HÀ NỘI ƠI!
Hà Nội ơi sao nhớ mãi không nguôi Bao ký ức lại tràn về nhức nhối Hà Nội ơi sao cứ hoài tiếc nuối Kỷ niệm buồn trĩu nặng cuộn vào thơ...
NHỚ MẸ
Lại một đêm khó ngủ Trằn trọc con thức hoài Mưa rơi bên khuôn cửa, Gió rì rào xa xôi
KỶ NIỆM KHÔNG THỂ PHAI MỜ
Đối với chúng tôi những người học toán ở trường Đại học tổng hợp IASI (khóa 1967 – 1972) thì hình ảnh của các thầy cô România luôn ở mãi trong trái tim mỗi người.
NHÂN TÀI VÀ DÂN CHỦ
Xã hội cần phải có một cơ chế phát hiện, bồi dưỡng và chọn lựa nhân tài để giao việc cho họ ra giúp đời, giúp nước. Cơ chế đó không gì khác hơn là một nền dân chủ đích thực
NẾU CÓ THOÁNG BUỒN
Thế là tròn 50 năm xa quê để đi tới một phương trời xa, rất xa song rất yên bình để học hành rồi trở về chu du phiêu bạt. Biết bao sự kiện diễn ra trong từng ấy thời gian. Bài thơ viết về cái cảm giác bâng khuâng đầu năm mới ấy. Chúc tất cả mọi người một
BÀI HỌC LỊCH SỬ VỀ SỰ SỤP ĐỔ CỦA ĐẢNG CÔNG SẢN LIÊN XÔ
Báo Thời Nay - một ấn phẩm của báo Nhân Dân - mới đây đăng loạt bài viết về những bài học trong sự sụp đổ của Đảng Cộng sản Liên Xô. Bài dưới đây nói về tầng lớp đặc quyền gồm các cán bộ đảng viên cấp cao của nước này.
THƠ VIẾT Ở TU VIỆN VARƠTEC
Vừa đến Varơtêc Tuyết đầu mùa rơi rơi Miclê hoá tuyết Vồ vập chào đón tôi
HÒA BÌNH- ĐIỂM ĐẾN CỦA TÌNH HỮU NGHỊ VIỆT - RU
Trong vòng mười năm trở lại đây, nhiều vị Đại sứ Rumani tại Việt Nam đã đến thăm tỉnh Hoà Bình, bởi đây là một trong những địa phương trên miền Bắc có nhiều nét đặc sắc về văn hoá, lại có nhiều phong cảnh thiên nhiên đẹp, trong đó có nhà máy thuỷ điện Sôn
BÀI HỌC LỊCH SỬ TỪ CÁC THẾ HỆ LÃNH ĐẠO LIÊN BANG XÔ VIẾT
Đối với Đảng cầm quyền, khi người bảo vệ hàng đầu cho các nguyên tắc mà nó dựa vào để sinh tồn và phát triển biến thành người đi đầu phá hoại các nguyên tắc đó, nếu không bị ngăn chặn kịp thời, chính đảng ấy sẽ đi đến vực thẳm của thảm họa.
"CẬN CẢNH” NGUYÊN NHÂN LIÊN XÔ TAN RÃ
Nhân kỷ niệm 96 năm Cách mạng tháng Mười Nga (7/11/1917 - 7/11/2013), bài viết này nhằm cung cấp một cái nhìn cận cảnh về sự tan rã của Liên Xô.
NHỮNG NĂM THÁNG KHÓ QUÊN
Sau một cuộc hành trình dài, không còn nhớ bao nhiêu ngày, qua các nước Trung Quốc, Mông Cổ, Liên Xô bằng tàu lửa, tôi đã đặt chân lên đất Rumani xinh đẹp. Một đất nước Đông âu xa xôi nằm trên bờ Hắc Hải, đã gắn bó với đời tôi, không bao giờ quên
HÀNH TRÌNH LƯỚT NET ĐI TÌM BẠN HỌC RUMANI
Cũng như hầu hết các bạn Việt nam đã từng học tập tại Rumani từ những thập niên 60, 70 của thế kỷ trước, chúng tôi luôn canh cánh trong lòng một ý nghĩ sẽ có ngày được quay trở lại về nơi trường cũ để gặp lại ít nhiều bạn bè, thày cô giáo đã giúp đỡ chúng
MỘT SỐ MỐC THỜI GIAN VÀ SỰ KIỆN KHÔNG THỂ QUÊN 40 NĂM QUA
(Trích bài phát biểu của ông Nguyễn Văn Tính – Nguyên đơn vị Trưởng trường Đại học Bách Khoa IASI, Rumani, Trưởng ban liên lạc hội cựu sinh viên trường Bách Khoa IASI, tại cuộc “Hội Ngộ” Kỷ niệm 40 năm ngày tốt nghiệp ra trường của lưu học sinh Việt Nam K
CHUYẾN ĐI LỊCH SỬ ĐÁNG NHỚ
Theo chương trình hoạt động năm 2007 đã được định sẵn và sau quá trình lâu dài chuẩn bị, Hội hữu nghị Việt Nam –Rumani thuộc Liên hiệp các tổ chức hữu nghị Việt Nam đã tổ chức đoàn công tác do đồng chí Tống Văn Nga, nguyên thứ trưởng Bộ Xây dựng, Chủ tịch
HỒ CHÍ MINH – NGƯỜI ĐÃ MANG TÌNH CẢM VÀ VĂN HÓA CỦA NHÂN DÂN VIỆT NAM ĐẾN VỚI NHÂN DÂN RUMANI
Chủ tịch Hồ Chí Minh thăm chính thức Rumani năm 1957, thể hiện tình cảm hữu nghị sâu sắc giữa hai dân tộc. Chuyến thăm đã để lại dấu ấn đặc biệt trong lịch sử quan hệ Việt - Rumani.
CHÚC MỪNG NĂM MỚI
CHÚC MỪNG NĂM MỚI 2016 TOÀN THỂ HỘI VIÊN HỘI HỮU NGHỊ VIỆT NAM- RUMANI. LA MULTI ANI TUTUROR!
TÌNH CẢM CỦA BẠN BÈ VÀ THẦY CÔ RUMANI DÀNH CHO CHÚNG TÔI
Có thể nói rằng nhờ trời mà chúng tôi, những ng¬ười học toán ở Tr¬ường Đại học tổng hợp IASI mang tên Alexandru Ioan Cuza ( khóa 1967-1972), đã tìm lại được các thầy, cô, bạn bè Rumani sau những năm tháng dài đằng đẵng đã lùi dần vào quá khứ. Ôi!chính “s
NHỊP CẦU VĂN HÓA VIỆT NAM – RUMANI
Tháng 8 năm 2005 đúng vào dịp kỷ niệm 60 năm nước CHXHCN Việt Nam – quốc khánh ngày 2/9, kỷ niệm 55 năm thiết lập quan hệ ngoại giao Việt Nam – Rumani ( 1955 – 2005).
QUÁ TRÌNH CHUẨN BỊ VÀ HÀNH TRÌNH CHO “ROMANIA 40 NĂM GẶP LẠI”
Thấm thoắt thời gian đã trôi nhanh, mới ngày nào đặt chân lên đất nước Rumani tươi đẹp khi tóc vẫn còn xanh, ở độ tuổi 17 bẻ gãy sừng trâu ngày nào mà nay đã kỷ niệm 40 năm ngày ra trường, tóc các cựu Sinh viên đã điểm bạc.
HỘI NGƯỜI VIỆT Ở RUMANI: 20 NĂM NHÌN LẠI VÀ HƯỚNG TỚI TƯƠNG LAI
Ngày 11.09.1993, tại trụ sở ĐSQ Việt nam số 15 Austrului, Q.3, Bucarest, HỘI NGƯỜI VIỆT TẠI RUMANI được thành lập với 15 thành viên mà hầu hết đã từng học tập tại đất nước này.
KỶ NIỆM KHÔNG THỂ PHAI MỜ
Đinh Hồng Việt CSV ngành toán Tổng hợp IASI Khóa 1967-1972
HÀNH TRÌNH VỀ THĂM THẦY GIÁO CŨ - VIỆN SỸ, GIÁO SƯ GHEORGHE BUZDUGAN, NGƯỜI THẦY ĐẦY ÂN NGHĨA CỦA TÔI
Ts. Nguyễn Đình Trung CSV Trường ĐHBK Bucuresti, Khoá 1965-1971 Nguyên Phó Viện trưởng Viện Nghiên cứu cơ khí, Bộ Công Thương
NHỚ VỀ MỘT THỦA XA XÔI TRÊN DÒNG ĐA-NUÝP (PE DUNĂREA)
Tặng Dan Dorneanu bạn cùng lớp Elêctromcanică Trong chuyến du lịch nhỏ Galati Brăila bằng tàu cánh ngầm RAPID Lưu Văn Vín
BỐN MƯƠI NĂM RẠNG NGỜI TÌNH YÊU
Ngô Toàn ( Chè xanh ) CSV ĐHTH Iasi khoá 1966 -1972
NGHĨA TÌNH BÈ BẠN
Kỷ niệm 40 năm lớp Đại học Bách Khoa Iasi Khóa 1967-1973 rời Rumani về Việt Nam Lê Xuân Hoàn
NHỊP CẦU HỮU NGHỊ
Nguyễn Ngọc Sinh Cựu ĐS Việt Nam tại Rumani Nguyên PCT Hội HN Việt Nam Rumani (2001- 2011)
NHỊP CẦU VĂN HÓA VIỆT NAM – RUMANI
GS Hoàng Chương PCT Hội Hữu nghị Việt Nam-Rumani
TRANG KỶ NIỆM ĐẸP ĐẼ CỦA CUỘC ĐỜI
Lê Thanh Việt CSV ĐHBK Iasi, khóa 1966-1972
CHUYỆN BÂY GIỜ MỚI KỂ
Tôi nhớ lại khi đọc bài thơ “Em tìm anh trên bán đảo Bancăng” của Khổng Văn Đương đăng trên báo Văn nghệ cách đây gần chục năm.
SỐ ĐÀO HOA CHUYỆN TÌNH KỂ VỚI VỢ
Đỗ Ngọc Trác CSV ĐH Dầu khí-Địa chất Bucarest khóa 1966-1972
CHUYẾN ĐI TRONG MƠ
Lê Xuân Hương Cựu sinh viên ĐHBK Cluj-Napoca, khóa 1969-1975
NHỮNG KỶ NIỆM RUMANI
Có nhà thơ đã viết: "Khi ta ở, chỉ là nơi đất ở Khi ta đi, đất bỗng hoá tâm hồn."
35 NĂM - NGÀY TRỞ LẠI
Trương Đình Hợi CSV Trường ĐH Dầu Khí Bucuresti 1966-1972
NỒNG HẬU TÌNH CẢM RUMANI
Gần nửa thế kỷ đã qua, tóc đã bạc, bệnh tật mỗi ngày một nhiều, sức mỗi ngày một yếu với bao trải nghiệm cuộc đời, nhưng dù trong hoàn cảnh nào, mỗi lần nhớ tới đất nước và bạn bè Rumani, lòng tôi lại ấm lên tình cảm nồng hậu. Những kỷ niệm lúc nào cũng
NHỮNG NGÀY ĐẦU TIÊN Ở POSADA-RUMANI (Tabara de pionieri Posada)
Mùa thu năm 1969, đất nước đang khẩn trương tiến hành cuộc chiến chống Mỹ ở cả hai miền Nam-Bắc; Đảng và Chính phủ vẫn nghĩ đến chiến lược đào tạo con người lâu dài, chuẩn bị cho ngày toàn thắng để xây dựng lại đất nước, đã cử sang học tập và làm việc ở n
TRỞ VỀ
Tháng 8 năm 2005 tôi được mời đến Bucaret dự “Tuần văn hoá Việt Nam ở Rumani” và hội thảo về bản dịch “Nhật ký trong tù” của Bác Hồ sang tiếng Rumani do nhà văn, nhà ngoại giao Lupeanu dịch và xuất bản.
RUMANI - NHỮNG KỶ NIỆM KHÓ QUÊN
Tôi được sang Rumani học Khoa Hoá công nghiệp giai đoạn 1965-1971. Khoá chúng tôi gồm 100 người, năm đầu tiên có số người sang đông. Trong đó có anh Nguyễn Ngọc Hùng là nghiên cứu sinh đầu tiên, sau này là Hội trưởng Hội sinh viên Việt Nam nhiều năm tại R
NHỮNG NĂM THÁNG KHÓ QUÊN
Sau một cuộc hành trình dài, không còn nhớ bao nhiêu ngày, qua các nước Trung Quốc, Mông Cổ, Liên Xô bằng tàu lửa, tôi đã đặt chân lên đất Rumani xinh đẹp. Một đất nước Đông âu xa xôi nằm trên bờ Hắc Hải, đã gắn bó với đời tôi, không bao giờ quên
CHUYỆN BÂY GIỜ MỚI KỂ
Tôi nhớ lại khi đọc bài thơ “Em tìm anh trên bán đảo Bancăng” của Khổng Văn Đương đăng trên báo Văn nghệ cách đây gần chục năm. Một bài thơ tình hay vào loại bậc nhất thế giới, nói về một bi kịch tình yêu của một sinh viên Việt Nam (Khổng Văn Đương) với m
TUỔI 60 VỀ THĂM RUMANI TÌM LẠI GIẢNG ĐƯỜNG XƯA (nhân dịp kỷ niệm 35 năm ngày ra trường)…
Trưa muộn một ngày tháng 3/2013, điện thoại reo vang, áp vội vào tai và tôi thật vui khi nghe rộn rã “tụi tớ đang họp để lên lịch cho chuyến về Cluj, cậu chuẩn bị sắp xếp dần đi nhé”. Ôi chao! Giấc mơ có được lần thứ 2 quay lại thăm trường như hồi 2
TÌNH CẢM CỦA BẠN BÈ VÀ THẦY CÔ RUMANI Dành cho chúng tôi
Có thể nói rằng nhờ trời mà chúng tôi, những người học toán ở Trường Đại học tổng hợp IASI mang tên Alexandru Ioan Cuza ( khóa 1967-1972), đã tìm lại đợc các thầy, cô, bạn bè rumani sau những năm tháng dài đằng đẵng đã lùi dần vào quá khứ. Ôi!chính “s
-
14/03/2024 Toạ đàm về hợp tác giữa Đại học Quốc gia Hà Nội và 8 Trường Đại học lớn của Rumani mở ra nhiều triển vọng mới
-
11/03/2024 Triển lãm du học Rumani thu hút đông đảo sinh viên Việt Nam
-
27/01/2024 Bài viết của Đại học Xây dựng Bucharest nhân chuyến thăm của thủ tướng Phạm Minh Chính
-
25/01/2024 Chủ tịch Hội hữu nghị Việt Nam - Rumani Hồ Quang Lợi tham gia đoàn công tác của Thủ tướng Chính phủ Phạm Minh Chính thăm chính thức Rumani
-
22/01/2024 Trường Đại học Kỹ thuật Xây dựng Bucharest tổ chức loạt sự kiện nhân dịp tiếp đón thủ tướng Phạm Minh Chính
-
06/12/2015 RUMANI, TÌNH YÊU CỦA TA
-
14/12/2015 HÌNH ẢNH VĂN HÓA VÀ ẨM THỰC RUMANI ĐỂ LẠI DẤU ẤN TỐT TRONG NGÀY HỮU NGHỊ QUỐC TẾ TẠI TP HỒ CHÍ MINH
-
24/10/2015 ĐIỀU LỆ TC&HĐ CỦA HỘI HỮU NGHỊ VIỆT NAM- RUMANI KHÓA V
-
25/10/2015 QUYẾT ĐỊNH THÀNH LẬP BBT TRANG THÔNG TIN ĐIỆN TỬ CỦA HỘI HN VIỆT NAM-RUMANI
-
06/12/2015 BỐN MƯƠI NĂM RẠNG NGỜI TÌNH YÊU
- 7
- 1294
- 22,065,411